Vô ý tình thâm - Chương 17-20. Bởi. Thủy Nguyễn. 537. Thuộc truyện: Vô ý tình thâm Chương 17. Giáo viên nói lại một lần cách dùng bảng kiểm tra thực vật hạt kín, mặc dù đã được học trong học kỳ trước nhưng đại đa số sinh viên đều nghe lần đầu tiên. Khắp phòng Vô Ý Tình Thâm. Đề Cử. Đọc Truyện (0) 6.78 /10 trên tổng số 9 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tác Giả: Lạp Diện Yếu Gia Hương Thái. Vay Tiền Nhanh Ggads. Thẩm Thời Trạm dùng sức ưỡn eo một cái, đứng bất động trong nơi mới vừa điên cuồng ra vào của Lạc Mân. Hắn đứng trên mặt đất, hai chân Lạc Mân mở lớn bị hắn áp ở bên giường, lúc này hắn khom lưng ôm nửa người mềm nhũn của Lạc Mân lên, bản thân cũng rướn người lên cọ cọ chóp mũi hai người với nhau, thấp giọng dụ dỗ “Mân Mân ngoan, anh dạy em thế nào… hửm? Em nói đi, anh vui sẽ tạm tha cho em.” Trong lúc nói chuyện, tính khí nóng rực kia được bao bọc bởi nội bích mềm mềm như có như không cọ xát, thân thể trắng nõn của Lạc Mân run không ra hình thù gì, khóe mắt sớm hồng hồng vì bị bắt nạt, hai mắt phủ một tầng nước mắt, nghe xong lời xấu hổ này gần như muốn khóc Thời Trạm uy hiếp tăng thêm chút sức lực ma sát thịt mềm, Lạc Mân nghĩ tới điều gì đó hai cánh tay tinh tế không chống đỡ giường nữa mà ôm lấy cổ Thẩm Thời Trạm, hạ quyết tâm, lại gần ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói “Ông xã… yêu thương Lạc Mân… Mân Mân… muốn ông xã làm Mân Mân đến khóc…” Thẩm Thời Trạm nghe xong toàn thân căng thẳng, máu trong người chảy loạn. Không đợi Lạc Mân nói xong, đã không thể nhịn được nữa, hôn lên bên cổ Lạc Mân, hạ thân nhanh chóng đâm chọc. Giới thiệu truyện, Từ 21-50 chương Vô ý tình thâm Trích dẫn …Lạc Mân mặc áo ngủ màu xanh hải quân, tóc chưa khô, đi theo phía sau hắn cười cảm kích với lão Chu. Thẩm Thời Trạm quay đầu lại nhìn thấy Lạc Mân cười với lão Chu, càng tức giận với lão Chu. Lão Chu run sợ trong lòng nghĩ tổ tông cậu vẫn là không nên cười với tôi, người này ngay cả dấm chua của con chó nhỏ trong vườn hoa cũng ăn, tôi vẫn là không thể trêu vào nên rời đi’… Đăng bởi Chanh Chua Chanh thì luôn chua Xem tất cả bài viết bởi Chanh Chua Điều hướng bài viết Thông tin truyệnVô Ý Tình ThâmTác giảNguồn giá từ 146 lượtEditor bưởi xanhThể loại Bá đạo tổng tài công x mỹ mạo nhà giàu tiểu công tử thụ, cường công nhược thụ chỉ ở trước mặt công, ngốc bạch ngọt, H văn, HE Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Lạc Mân lắc lắc cẳng chân đùa Husky, Thẩm Thời Trạm đứng dậy để bọn họ chơi đùa trong vườn hoa nhỏ, còn mình lên thư Thời Trạm vừa đi nụ cười trên mặt Lạc Mân lập tức biến mất, thay vào đó là uể oải và kinh hoảng. Cậu cũng không lay cẳng chân Husky nữa, dường như Husky cảm nhận được tâm tình Lạc Mân giảm xuống, cũng nằm bất động bên chân trần thư phòng rất sáng, lộ rõ vẻ trống rỗng bên trong. Thẩm Thời Trạm không ngồi tại chỗ làm việc thường ngày của hắn, dừng lại chỗ Lạc Mân thường tấm chiếu tatami, bày ra vài bộ truyện tranh Lạc Mân hay đọc và mấy cái gối dựa đầy màu tiện tay cầm qua một cái gối ôm vào trong ngực, lật tới trang Lạc Mân đang quen đọc sách của Lạc Mân không tốt, Thẩm Thời Trạm mua cho cậu thẻ đánh dấu trang sách, cậu cũng lười dùng, vẫn thường gấp trang sách làm tranh mỏng thì không sao, sách giáo khoa cậu dùng trên lớp chưa đến một học kỳ gần như đều dày cộp nhìn ra Lạc Mân có tâm sự, nhưng cũng nhìn ra Lạc Mân không muốn nói cho hắn biết. Hắn vừa thấy cậu lơ đãng lộ ra biểu tình khổ sở đau lòng một giây sau muốn mở miệng hỏi, lại sợ bản thân quản chặt quá khiến cậu khó nhắc nhở bản thân, tuy Lạc Mân còn nhỏ, nhưng cũng không hơn không kém người trưởng thành. Rất nhiều chuyện cần thiết phải tự mình giải quyết, nhúng tay quá nhiều, khó tránh khỏi chọc giận cậu bất Chu nhìn Lạc Mân yên lặng ngồi đó, thản nhiên đến gần nói “Tiểu thiếu gia, thiếu gia vừa lên phòng cũng chưa uống nước, làm phiền cậu mang lên cho thiếu gia.”Lạc Mân luống cuống tay chân tiếp nhận khay lên lầu, bên trong là một ly cà phê thượng hạng và một ly trà Chu đi theo phía sau cậu giả vờ giúp đỡ, ông cũng khẩn trương muốn chết. Có tâm giúp Lạc Mân một chút, lại sợ Lạc Mân bị bỏng, vậy thì Thẩm Thời Trạm sẽ nổ Mân gõ gõ đẩy cánh cửa khép hờ ra đi vào. Thấy Thẩm Thời Trạm đang ngồi ở chỗ cậu hay ngồi thì ngẩn người, sau đó đi đến chỗ Thẩm Thời Thời Trạm đang nghĩ ngợi chuyện kia, thấy Lạc Mân bưng khay cau mày nói “Sao lại để em mang vào?”Lạc Mân không trả lời, chỉ mím môi cười nhìn Chu thấy thế, đóng cửa thư phòng đi xuống lầu, dặn dò những người khác không được lên Thời Trạm nhận khay để trên cái bàn nhỏ, lót gối ôm ở phía sau dựa vào, kéo Lạc Mân lại ngồi trên đùi Mân duỗi tay cầm lên truyện tranh Thẩm Thời Trạm mới vừa xem hỏi “Đẹp không?”“Không, em đẹp hơn.”Ngoài dự đoán của Thẩm Thời Trạm, Lạc Mân không im lặng mà còn lầm bầm câu “Mình đẹp thật.” Dứt lời vẫn không chắc chắn quay lại hỏi hắn “Đúng không?”Thẩm Thời Trạm nhẹ nhàng vuốt ve sau gáy Lạc Mân nói “Đúng, em đẹp nhất.”Lạc Mân không có ý định buông tha nói “Không đúng, anh đẹp hơn em.”Cậu tiện tay ném sách sang một bên, vòng qua cổ Thẩm Thời Trạm lại cọ cằm hắn, cọ xong vùi đầu vào hõm cổ Thẩm Thời Trạm tiếp tục mềm giọng hỏi hắn “Thẩm Thời Trạm, em có tốt không?”Nếu là thường ngày, trước tiên Thẩm Thời Trạm nhất định sẽ đùa giỡn cậu một phen, sau đó đè xuống lăn lộn một Lạc Mân nhẹ nhàng run rẩy rẩy ở trong lòng hắn, cố phát ra giọng nói lơ đãng khiến hắn không cách nào đùa giỡn được, nhẹ giọng nói “Em rất tốt, anh yêu em nhất.”“Vậy em ngoan không?”“Rất ngoan, Mân Mân rất nghe lời.”Thẩm Thời Trạm không biết nên làm sao động viên Lạc Mân, chỉ có thể thuận theo cậu nói lời cậu muốn đến đây, Lạc Mân im lặng một hồi, như hạ xuống quyết tâm rất lớn, “Vậy… làm tình với em… thoải mái không?”Nếu không phải vào lúc này biểu cảm Lạc Mân khó chịu đến cực điểm, Thẩm Thời Trạm còn muốn xác định cậu là đang ve vãn Thời Trạm ôm Lạc Mân xoay người chín mươi độ, để cho cậu mặt đối mặt ngồi ở trên chân hắn, một tay đặt ở trên lưng cậu, một tay xoa nhẹ mặt mặt góc cạnh sắc bén cùng đôi môi mỏng khiến toàn thân hắn hơi lãnh khốc, lời nói ra lại tràn đầy nhiệt tình, “Thoải mái, thoải mái, mỗi ngày anh đều muốn làm tình với em, chỉ muốn làm tình với một mình em.”Giọng nói của Thẩm Thời Trạm dịu dàng đến cực điểm, nói ra lời nói như vậy cũng không có vẻ thô bỉ, ngược lại còn mang theo triền miên và nhẫn nại không nói ra Mân không biết bị câu nào kích thích, lập tức đỏ cả mắt, cắn chặt môi dưới mới nhịn xuống không để nước mắt trào Thời Trạm nhìn dáng vẻ hơi uất nghẹn của Lạc Mân, vô cùng đau lòng, luôn miệng gọi Mân Mân gọi cục cưng dỗ cuộc Lạc Mân không chịu nổi nữa, ôm Thẩm Thời Trạm khóc thành nói vụn vỡ theo tiếng khóc thút thít tiến vào lỗ tai Thẩm Thời Trạm, “Em sẽ nghe lời… Sẽ càng nghe lời… Cũng sẽ ngoan…”Thẩm Thời Trạm vỗ lưng cậu muốn cậu bình tĩnh lại, Lạc Mân tiếp tục khóc lóc nói “Lúc làm tình… anh thích nghe em nói cái gì… đều có thể… Đừng tìm người khác… Em khỏe lắm, thật đấy… Em sẽ ngoan ngoãn, anh chỉ cần một mình em có được không…”Nói đến đoạn có được không’, Lạc Mân cũng không nói được nữa khóc hu Thời Trạm đau lòng muốn chết, ôm tâm can bảo bối vào lòng dỗ dành, luôn miệng thề sẽ không tìm người khác vĩnh viễn chỉ cần một mình này đại khái hắn cũng đoán được đã xảy ra chuyện gì, buổi sáng đến công ty nhận được báo cáo của bảo vệ cửa, hôm qua Lạc Mân gặp phải tiểu công tử của Nguyên gia, lớn hơn Lạc Mân khoảng ba, bốn này trong giới chơi rất cởi mở, dáng vẻ trắng trẻo non nớt, mới nhìn qua hơi giống Lạc nhìn kỹ thì sẽ phát hiện y phong lưu câu nhân từ trong xương, lúc Thẩm Thời Trạm nhìn ra, nghĩ xách giày cho Lạc Mân cũng không công tử của Nguyên gia vẫn tâm tâm niệm niệm đối với Thẩm Thời Trạm, nhiều lần ở trong yến hội bày tỏ rõ ràng lời mời một đêm Thời Trạm nhìn người không vừa mắt, trên mặt cũng không lưu tình, mấy lần khiến Nguyên Thịnh tiến thoái lưỡng thấy người không thù dai, lần sau gặp Thẩm Thời Trạm, Nguyên Thịnh vẫn lòng như lửa đốt mà tiếp thực cũng tại dáng vẻ Thẩm Thời Trạm rất câu nhân. Mắt một mí, môi mỏng toàn thân tỏa ra khí chất băng lãnh, bởi vì dáng cao, lúc nhìn người theo thói quen rũ mắt, sống mũi cao ngất khiến khuôn mặt này thêm thâm thúy mê còn trẻ đã tiếp nhận vị trí chủ nhân nhà họ Thẩm, bình thường đều nghiêm túc thận trọng. Trong mắt người ngoài luôn là âu phục thẳng tắp, toàn thân đều toát ra khí tức cấm khích đám người như Nguyên Thịnh kia lòng nóng như lửa đốt. Biết rõ là miếng không ngon gặm xương cứng, vẫn không nhịn được muốn tiếp lòng Thẩm Thời Trạm nhất thời hận Nguyên Thịnh không biết nói gì trước mặt Lạc Mân, làm hại người chịu ấm ức thành như vừa buồn cười Lạc Mân ngốc đến nỗi bị người bán cũng không biết, người khác nửa thật nửa giả nói lung tung một chút, có thể sợ sệt như ngày một đêm này, phỏng chừng não bổ ra vô số tiết mục bản thân bị bội tình bạc tới đây, đáy lòng Thẩm Thời Trạm liền mềm nhũn, chạm thử vào có thể tan ra nước. Nói cho cùng, Lạc Mân vẫn quan tâm hắn, chiều hôm qua chủ động như vậy ngẫm lại cũng thật khó ngốc, làm sao yêu hắn đến mức độ tư Thẩm Thời Trạm bay tán loạn, Lạc Mân dần dần ngừng khóc. Cúi thấp đầu ngồi trên người Thẩm Thời Trạm.“Mân Mân.”Thẩm Thời Trạm gọi Lạc Mân một tiếng, Lạc Mân không muốn ngẩng đầu, Thẩm Thời Trạm nắm cằm bắt cậu đối diện với Mân không cần soi gương cũng biết dáng vẻ bây giờ của mình như thế nào, khắp mặt là mồ hôi và nước mắt, tóc rối loạn, đôi mắt cũng đỏ, thực sự không tiện tiếp tục chờ đợi tại thư Mân giãy dụa muốn đi xuống, bị Thẩm Thời Trạm đè lại. Tên truyện Vô ý tình thâm Tác giả Lạp Diện Yếu Gia Hương Thái Editor Bưởi Thể loại Bá đạo tổng tài công x mỹ mạo nhà giàu tiểu công tử thụ, cường công nhược thụ chỉ ở trước mặt công, ngốc bạch ngọt, H văn, HE Nguồn raw Kho tàng đam mỹ MỤC LỤC Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Hết

vô ý tình thâm