1. Đoàn chủ tịch: Số lượng 03 đoàn viên (01 bí thư (đương nhiệm) 02 phó bí thư (đương nhiệm) trong đó 1 phó bí thư là cán bộ và 1 phó bí thư là sinh viên , có nhiệm vụ quản lý đại hội. 2. Thư kí đoàn: Số lượng …. đoàn viên có nhiệm vụ sẵn sàng ghi biên bản và ghi nghị quyết đại hội.
Theo Thứ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Liên Hương, Việt Nam là một trong những nước triển khai tiêm vắc xin phòng COVID-19 với quy mô rộng rãi, nhiều đối tượng, nhiều mũi tiêm, sử dụng đa dạng các loại vắc xin, là quốc gia có số liều vắc xin sử dụng, tỷ lệ bao phủ vắc xin cao và tốc độ tiêm chủng nhanh so
Trước hết, tôi xin được thay mặt lãnh đạo Đảng, Nhà nước và Quân uỷ Trung ương, nhiệt liệt chào mừng các đồng chí và qua các đồng chí, cho tôi gửi tới tuổi trẻ toàn quân lời chào thân ái, lời thăm hỏi chân tình và lời chúc mừng nồng nhiệt nhất. Thưa các đồng chí,
Bệnh viện 22-12 Nha Trang mang đến cho bệnh nhân dịch vụ y tế chất lượng cao toàn diện trên một tinh thần thấu hiểu và chia sẻ với bệnh nhân. 0769 115 115 service@benhvien22-12.com
Lời đầu tiên cho phép tôi thay mặt Ban Giám hiệu, cùng toàn thể quý thầy, cô giáo, cán bộ nhân viên nhà trường và các em học sinh, xin nhiệt liệt chào mừng và trân trọng cảm ơn quý vị đại biểu, các vị khách quý đại diện cho Cấp ủy Đảng, chính quyền, các đoàn thể
Hôm 13/9 vừa qua, Bộ Ngoại giao Nga thông báo rằng Ngoại trưởng Sergey Lavrov và một số nhà ngoại giao của Nga dự kiến tham dự Kỳ họp lần thứ 77 của Đại hội đồng Liên Hợp Quốc (LHQ) tại New York, đã được cấp thị thực Mỹ. Ngoại trưởng Nga Sergey Lavrov. (Ảnh: Hussein Eddeb/Shutterstock)
Buổi lễ bế mạc có sự hiện diện của Thủ tướng Phạm Minh Chính, các đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước, các cơ quan trung ương và thủ đô Hà Nội. Các đại biểu quốc tế có Phó thủ tướng Campuchia, Trưởng ban tổ chức SEA Games 32, các vị bộ trưởng, đại sứ và
[ Nhân văn xin chào! - Tập 25: Ngành XÃ HỘI HỌC] —————— Xã hội học là ngành học được đào tạo tại khoa Xã hội học, Trường Đại học KHXH&NV ĐHQG-HCM. Xã hội học (Sociology) là khoa học nghiên cứu về đời sống xã hội, sự thay đổi xã hội, nguyên nhân xã hội
App Vay Tiền. Các em,từ nay mỗi người một nơi,ngôi trường cùng gắn bó bao năm sẽ cách các em rất xa,tương lai đang ở phía trước, mong rằng mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp, kì thi đại học tựa như một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời của mỗi con người,cho dù nó đã chấm dứt nhưng thầy vẫn hy vọng, tất cả đều sẽ đạt được thành tích tốt, có thể thi đậu vào trường đại học mà mình mong muốn,tương lai trở thành một người có ích cho xã hội. _Cám ơn thầy. _Cám ơn thầy Chu. _Thưa thầy, chúng em nhất định cố gắng. _Các em, vô luận về sau các em làm nghề gì, thực hiện lý tưởng như thế nào đều phải lấy Tề Ninh làm tấm gương mà học tập, nhiều năm như vậy Tề Ninh là người có trách nhiệm nhất mà thầy từng biết,cho dù em ấy chọn học một trường ở trong thành phố, nhưng, thầy tin rằng em ấy nhất định sẽ đạt được những thành tựu to lớn,Tề Ninh, giờ chia tay sắp tới,mời em thay mặt mọi người phát biểu vài câu. _Tề Ninh! Tề Ninh! Mau đứng lên a. Nam sinh đang ngủ trên bàn khẽ nhíu nhíu mày,hai mắt vẫn nhắm chặt như trước,xoay đầu tiếp tục say giấc,mãi đến khi tiếng người ồn ào không chịu dứt, Tề Ninh mới không tình nguyện chậm rãi mở mắt. _”Thầy chủ nhiệm đang gọi ngươi a.” Nam sinh ngồi cùng bàn với hắn nhỏ giọng nhắc nhở một câu,Tề Ninh mới lăng lăng buộc miệng nói “Tạ…Tạ Lượng.” _”Làm sao vậy? Mau, mau đứng dậy nói hai câu,cả lớp đều đang chờ học sinh giỏi nhất khối như ngươi phát biểu a.” Tạ Lượng cười thúc giục hắn,Tề Ninh thu hồi tầm mắt liếc nhìn bốn phía,những khuôn mặt quen thuộc, vẫn mang vẻ hồn nhiên như trong trí nhớ,hắn siết chặt vạt áo,ánh nắng chói chang ngày hè khiến cho nhiệt độ không khí xung quanh trở nên oi bức,chiếc quạt trần hô lạp hô lạp chạy hết công suất, Tề Ninh trong lúc nhất thời vẫn chưa kịp định thần,trong đầu một mảnh trống rỗng. Thẳng đến khi giọng nói ôn hòa của thầy chủ nhiệm lại vang lên lần nữa,hắn mới từ trong mộng thức tỉnh,thanh âm không khỏi run rẩy “Mọi người, đã lâu không gặp.” Cười vang. Tạ Lượng khều khều tay hắn,cười đến đầy mặt sáng lạn “Đang nói gì a? Cái gì mà đã lâu không gặp,nửa tiếng trước ta còn nói với ngươi sau khi lên đại học chúng ta nhất định phải giữ liên lạc,chẳng lẽ ngươi phát sốt chảy hỏng đầu óc rồi.”Mặt sau mọi người lại cười khúc khích,Tề Ninh cũng nhịn không được mỉm cười. Đây là một ngày tháng sáu vào mười năm trước trong kí ức của hắn. Kì thi đại học vừa mới kết thúc,lần họp lớp cấp ba cuối cùng trước khi mọi người bước vào đại học. Cũng là lần cuối cùng Tề Ninh hắn được nhìn thấy những gương mặt hồn nhiên đầy sức sống này, mười năm sau,mỗi ngày hắn luôn hồi tưởng lại ngôi trường mà mình từng theo học cùng bạn bè thân thương, nhớ rằng bọn họ đã từng xuất hiện trong cuộc đời của hắn, nhớ tới nụ cười sáng lạn của bọn họ, nhớ đến những khoảng thời gian cùng nhau cố gắng học tập, nhớ…Nếu không có sự kiện kia,hắn có phải hay không cũng sẽ có một tương lai tốt đẹp như bọn họ.
Đánh giá từ 3 lượt Cốt truyện Xin Chào! Thị Trưởng Đại Nhân mà Tố Phi Liễu giới thiệu nghe qua có vẻ não tàn nhưng khi đọc lại thấy ấm áp cảm động. Đây là một bộ truyện đam mỹ đáng đọc dành cho những trái tim vừa trải qua ngược tâm ngược thiệu nội dungMột cuộc hồi sinh đầy khó hiểu, Tề Ninh quay lại ngày 10 tháng 6 của mười năm này mười năm trước, kỳ thi đại học vừa khép màn, em gái từ giã cõi đời trong oan ức, hai tay cậu nhuốm đầy máu kẻ khác, hoàn thành sứ mệnh đảo điên nhân tưởng chỉ là một lần thần xui quỷ khiến, nào biết đây là số phận định thị trưởng trẻ cười nói với cậu rằng Tề Ninh, em quay lại chỉ để chứng minh ngươi ta mười năm tiền chưa từng hoàn thành ngẫu ngộ.
Trong căn phòng tắm được hơi nước bao phủ, thị trưởng trẻ tuổi đứng dưới vòi hoa sen, nước làm ướt mái tóc đen của anh, rồi chảy xuống trán, chảy qua từng dấu hôn thật sâu trên da thịt, anh chậm rãi giơ tay đè mắt, dùng sức đến mức gần như chà rách mắt, nhưng anh vẫn cảm giác được có gì đó nóng ướt trào khỏi khóe mắt, nhỏ xuống mặt sàn. Mặt gương đặt thẳng trước mặt, anh ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông trong gương, gương mặt anh tuấn đó tràn ngập bi thương. Nước ấm đã rửa sạch vết thương ở phía sau, nhưng anh vẫn đứng thẳng, vẫn mặc dòng nước ấm chảy qua một lần lại một lần, chỉ mím môi, đôi mắt u ám càng trở nên âm trầm. Rốt cục, anh phủ thêm áo choàng, bước ra phòng tắm. Vết thương khiến bước chân của anh trở nên thong thả, nhưng từng bước vẫn kiên định hữu lực. Khi anh đi đến phòng khách, trên sô pha đã có người ngồi, người nọ đứng dậy nhìn anh, ánh mắt dừng ở cần cổ mà áo tắm không thể che khuất, ai cũng biết những vết hồng đó đại biểu cho điều gì, Tiêu Ngôn bước lại gần, đứng trước mặt anh, “Anh đã hứa là sẽ không làm chuyện điên rồ!” Âu Dương Duệ cười nhẹ, vỗ vỗ vai anh, “Anh không sao.” Anh vừa nói vừa bước sượt qua Tiêu Ngôn, ngồi xuống một bên sô pha, Tiêu Ngôn đi sau anh, giọng nói run rẩy, “Âu Dương Duệ, anh điên rồi! vì một Tề Ninh, thậm chí cả tự tôn anh cũng không cần ư!” Nghe vậy, người đàn ông ngồi trên sô pha ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén dừng trên gương mặt dữ tợn của Tiêu Ngôn, “Tiêu Ngôn, đừng cho anh cơ hội đánh em.” Giọng điệu tuy nhẹ, nhưng hiệu quả phi thường lớn. Tiêu Ngôn mím môi, không thèm nhắc lại, ngược lại chạy đến ngồi ở sô pha đối điện sinh khó chịu. Âu Dương Duệ thấy vẻ mặt của anh, trầm ngâm trong chốc lát, nói “Kỳ thật mọi người không cần phải nhúng tay vào chuyện này, dù sao, Tề Ninh là chuyện của một mình anh, anh biết Bạch Vũ và Phương Giản đang gặp rắc rối, anh cảm thấy rất có lỗi với tất cả mọi người, anh……” “Đừng nói nữa.” Tiêu Ngôn ngắt lời anh, “Anh biết là bọn em không thể bỏ mặc anh mà, Tề Ninh…… Tuy rằng cậu ta và bọn em không có giao tình gì, nhưng, cậu ta là người mà anh thích, bọn em tất nhiên sẽ coi cậu ta như anh em.” Âu Dương Duệ nhìn anh, khẽ cười, “Cám ơn.” Tiêu Ngôn khoát tay, đảo mắt khắp người anh, “Ông ta…… có làm anh bị thương không? Để em bôi thuốc cho anh.” “Không cần, chút thương vặt có đáng gì đâu.” Âu Dương Duệ vẫn cười thản nhiên, nhưng ánh mắt lại vô cùng khát máu, sau đó tiếp tục nói “Em nói Bạch Vũ nghĩ cách cho người trà trộn vào đi, Tề Ninh…… Ở trong đó thật sự rất vất vả.” anh cúi đầu xuống, giọng nói cũng theo đó mà trầm thấp, Tiêu Ngôn nhíu mày, lập tức hiểu được ý của anh, không khỏi mắng “Khốn khiếp! Trước đây đúng là mù mắt mà! Giờ em sẽ cho người đi xử lão!” “Bây giờ chưa phải là thời điểm thích hợp, ông ta có rất nhiều nanh vuốt, không cẩn thận sẽ đánh rắn động cỏ, còn nhớ tên Lý Lượng lần trước không?” Âu Dương Duệ khoát tay, nhẹ giọng nói. Tiêu Ngôn suy nghĩ trong chốc lát, mờ mịt hỏi “Ý anh là thằng đã bỏ thuốc Tề Ninh?” Âu Dương Duệ gật gật đầu, “Anh mới ghé bar Lam Tình, chủ bar nói, đúng là Tề Hạ bị A Phong bắt, nhưng, sau đó A Phong và đàn em của nó bị người ta trói trong phòng, mà có ngươi thấy, Lý Lượng từng xuất hiện ở đó, thời gian này và thời gian Tề Hạ ở Lam Tình tương đối trùng khớp.” Tiêu Ngôn nói “Ý của anh là, Lý Lượng có liên quan đến cái chết của Tề Hạ? Lý Lượng cũng là người của ông ta!” “Rất có khả năng, ông ta quan sát chúng ta không phải chỉ ngày một ngày hai, đáng tiếc, anh biết được quá muộn.” Anh giơ tay bóp trán, vẻ mặt mệt mỏi, Tiêu Ngôn nhìn anh, “Hôm nay Bạch Vũ lại gọi điện thoại cho em.” Âu Dương Duệ trầm mặc trong chốc lát, chậm rãi nói “Tìm lúc nào đó nói với cậu ấy.” Tiêu Ngôn gật gật đầu, nháy mắt trong phòng lại rơi vào yên tĩnh. Lại ngồi trong chốc lát, Tiêu Ngôn mới đứng dậy rời đi, Âu Dương Duệ đợi lúc anh đi đến trước cửa phòng mới gọi lại, “Nghĩ cách để Tạ Đông đi thăm cậu ấy, đưa chút đồ ăn và đồ dùng nữa.” “Em biết.” Tiêu Ngôn trả lời, trong lòng bất giác bi thương. Âu Dương Duệ đi đến gần anh, đột nhiên ôm chặt lấy anh, giọng nói trầm thấp, “Ngôn, anh không phải là anh trai tốt, anh xin lỗi, vì Tề Ninh anh có thể chẳng màng đến gì, cho nên, anh hy vọng em và Tạ Đông không bị cuốn vào, có một số việc anh muốn tự mình đối mặt.” Tiêu Ngôn ôm lấy tay của anh, đột nhiên mỉm cười, “Anh ngốc quá, em là em trai của anh, chúng ta chảy cùng một dòng máu, huống chi, dựa vào tính tình luôn lo lắng cho Tề Ninh của A Đông, anh cảm thấy có thể thuyết phục cậu ấy khoanh tay đứng nhìn sao?” Âu Dương Duệ bật cười, “Xem ra là anh suy nghĩ nhiều rồi.” Hai người ôm nhau thật lâu mới buông, Tiêu Ngôn nhìn người đàn ông trẻ tuổi trước mặt, nhẹ giọng nói “Mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi, anh.” Cho đến khi bóng của Tiêu Ngôn khuất sau cửa thang máy, Âu Dương Duệ mới xoay người vào nhà, căn nhà cực kì im lặng, như thể một phần mộ cực lớn không hề sức sống, anh đứng ở cửa, nhìn căn phòng anh ở chưa đến một năm mà đột nhiên muốn cười, người ta nói thế sự vô thường, nào biết khi cuộc sống muốn hủy diệt một người, thì chỉ mất chốc lát mà thôi. — Tiêu Ngôn tìm lúc hẹn Bạch Vũ và Phương Giản ra gặp mặt, Tạ Đông cũng đi theo. Có một số việc thực khó để bắt đầu, Tiêu Ngôn trầm mặc gần một giờ, mới bắt đầu chậm rãi nói chuyện. Mỗi một lời anh đều phải gằn rất nặng, tốc độ nói chuyện rất thong thả, Bạch Vũ và Phương Giản từ lúc đầu khiếp sợ đến không dám tin rồi đến phẫn nộ chẳng qua chỉ mất nửa giờ ngắn ngủi, Tạ Đông vẫn ngồi ở một bên không lên tiếng, nhưng nắm tay siết rất chặt. Cậu quả nhiên không nhìn lầm người, người kia yêu A Ninh đã đến mức không thể yêu thêm. Có thể được một người như vậy yêu sâu đậm, là phúc của A Ninh, cũng là phúc của thị trưởng. Chỉ mong trời cao mở mắt, cho hai người đó có thể thành thân thuộc, cả đời mạnh khỏe. Đây là nguyện vọng tha thiết chân thành nhất của Tạ Đông lúc này. Thường thường nguyện vọng càng thật lòng càng không có khả năng thực hiện, kết quả điều tra của Bạch Vũ rất nhanh đã có. Hung thủ hại chết Tề Hạ là Lý Lượng. Lý Phong bị Tề Ninh ngộ sát. Đây là một âm mưu đã được bố trí từ lâu. Toàn bộ chứng cớ đều hướng về một người, một người cao cao tại thượng, nho nhã đáng kính, một viện trưởng viện kiểm sát trung ương được quân chúng nhân dân tin tưởng — Trần Bách Nhiên. “Vậy có thể lý giải là, Lý Phong chỉ là một quân cờ mà Trần Bách Nhiên dùng để bỏ tù Tề Ninh bằng tội danh giết người?” Tạ Đông siết chặt kết quả điều tra trong tay, thấp giọng nói. Bạch Vũ gật gật đầu, “Lý Lượng cướp Tề Hạ khỏi tay Lý Phong, rồi đổ tội danh giết Lý Phong lên đầu cậu ấy, Tề Ninh đã mất đi lý trí, hiển nhiên không thể phán đoán ra ai là hung thủ, cho nên, liền tạo thành kết quả Lý Phong bị ngộ sát, sự thật chứng minh, Trần Bách Nhiên là một cao thủ đánh cờ, ông ta chỉ cần nói mấy câu, là có thể làm cho đối phương không thể đánh trả, sau đó giành được thứ ông ta muốn.” Bạch Vũ vừa nói xong, những người còn lại đều không nói chuyện, không khí có chút nặng nề, Tạ Đông đột nhiên nói “Nếu A Ninh biết trên đời này còn có một người sẵn sàng làm mọi chuyện vì cậu ấy như vậy, thì nhất định sẽ rất vui.” “Tôi nghĩ có lẽ cậu ấy sẽ đau lòng hơn.” Phương Giản lãnh đạm nói, tầm mắt dừng ở máy tính trên đầu gối. Tạ Đông gật gật đầu, cúi đầu, “Cậu ấy nhất định sẽ rất khổ sở, vậy mới đúng là A Ninh.” “Dù sao đi nữa, nhất định phải nghĩ cách kéo ông ta xuống ngựa.” Tiêu Ngôn nhìn nhìn Bạch Vũ, tổng kết lại. “Vậy còn chờ gì nữa, giờ chúng ta lên Bắc Kinh tố cáo Trần Bách Nhiên thôi!” Tạ Đông nói liền muốn đứng lên, lại bị Tiêu Ngôn ngăn lại, “Bây giờ còn chưa được.” “Tại sao?” Tạ Đông sốt ruột hỏi. Phương Giản ngẩng đầu khỏi máy tính, “Những chứng cớ này đều được thu thập bằng những thủ đoạn phi pháp, không thể trở thành chứng cớ, cho nên, cho dù chúng ta hiện tại đi Bắc Kinh, cũng không có kết quả gì, pháp luật chỉ tin tưởng chứng cớ.” “Vậy phải làm sao đây? Chẳng lẽ cứ để A Ninh tiếp tục ở trong đó? Chỗ đó đâu phải cho người ở, giờ A Ninh gầy chỉ còn da bọc xương, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ, tôi không muốn thừa nhận cái người mặt xám như tro tàn, ánh mắt ảm đạm kia là Tề Ninh tôi quen.” Tạ Đông cắn răng nói, cảm xúc bất ổn, Tiêu Ngôn vội vàng kéo cậu vào trong lòng, an ủi, “Chúng ta nhất định sẽ cứu được Tề Ninh.” — Ngày 15 tháng 9. Tháng thứ ba sau khi Tề Ninh bị bỏ tù, Lý Lượng được phát hiện chết ở trong nhà mình, khi chết toàn thân trần trụi, trên người không có một khối đầy đủ da thịt, ánh mắt trợn to, vĩnh viễn không nhắm được. — Ngày thứ ba, Âu Dương Duệ thiếu chút nữa chết ở trên giường Trần Bách Nhiên. “Tiểu Duệ, tôi không ngờ em sẽ phản kích.” Trần Bách Nhiên đứng ở đầu giường, cúi nhìn người đàn ông nằm xụi lơ trên giường. Âu Dương Duệ ngước mắt nhìn hắn một cái, hơi hơi mỉm cười,“Thầy, chuyện ông không ngờ được còn nhiều lắm.” Kiểm sát trưởng nắm tóc của người trên giường, cắn răng nói “Nếu muốn thằng nhóc kia không chịu khổ, thì tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời, nếu không, tôi không dám cam đoan sáng ngày mai em có nghe được tin nó chết hay không đâu, nguyên nhân là sợ tội tự sát.” Nghe vậy, Âu Dương Duệ sững lại, nhưng không nhiều lời. Trần Bách Nhiên vừa lòng cười cười, cúi đầu hôn lên gương mặt anh tuấn kia một cái, rồi mới vừa lòng rời đi. — Thời gian, chậm rãi trôi qua, thong thả như rùa bò, gian nan khắc sâu quá khứ. — Mùa hè năm thứ ba, thị trưởng 28 tuổi, thế sự đã tạo thành dấu vết trưởng thành và thâm trầm trên gương mặt anh tuấn của anh, anh không hề mỉm cười, trên mặt vĩnh viễn chỉ có một vẻ mặt, một loại tên là không có cảm xúc.
Tên truyện Nhĩ hảo, thị trưởng đại nhânĐoạn trích Kiếp trước tách biệt với phần trọng sinhThể loại hắc ám, chính trị, BE, hiện đại, trùng sinh, chủ thụ, mỹ công, 1×1, HEMột hồi mạc danh kỳ diệu trùng sinh, Tề Ninh trở lại mười năm tiền 6 nguyệt 10 năm tiền ngày đó, thi vào trường cao đẳng vừa mới chấm dứt, muội muội chết oan chết uổng, hắn hai tay dính đầy người khác huyết, hoàn thành đảo điên nhân sinh sứ làm chỉ là một hồi thác dương sai, cũng không biết đây là mệnh trung chú trẻ thị trưởng đại nhân cười đối hắn nói Tề Ninh, của ngươi đến chỉ là vì chứng minh ngươi ta mười năm tiền chưa từng hoàn thành ngẫu dung nhãn Trùng sinhTìm tòi mấu chốt tự Nhân vật chính Tề Ninh, Âu Dương Duệ ┃ phối hợp diễn Tạ Đông, Tiêu Ngôn ┃ cái khác Trùng sinh
Tác giả Thể loại Trọng Sinh, Đam MỹNguồn thái FullSố chương 35Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Tên truyện Nhĩ hảo, thị trưởng đại nhânĐoạn trích Kiếp trước tách biệt với phần trọng sinhThể loại hắc ám, chính trị, BE, hiện đại, trùng sinh, chủ thụ, mỹ công, 1×1, HEMột hồi mạc danh kỳ diệu trùng sinh, Tề Ninh trở lại mười năm tiền 6 nguyệt 10 năm ngày đó, thi vào trường cao đẳng vừa mới chấm dứt, muội muội chết oan chết uổng, hắn hai tay dính đầy người khác huyết, hoàn thành đảo điên nhân sinh sứ làm chỉ là một hồi thác dương sai, cũng không biết đây là mệnh trung chú trẻ thị trưởng đại nhân cười đối hắn nói Tề Ninh, của ngươi đến chỉ là vì chứng minh ngươi ta mười năm tiền chưa từng hoàn thành ngẫu dung nhãn Trùng sinhTìm tòi mấu chốt tự Nhân vật chính Tề Ninh, Âu Dương Duệ ┃ phối hợp diễn Tạ Đông, Tiêu Ngôn ┃ cái khác Trùng sinh
xin chào thị trưởng đại nhân