Xem thêm bài liên quan. 11 bài học lãnh đạo từ "thiên tài quân sự" Napoléon Bonaparte các doanh nhân không thể bỏ qua; Làm lãnh đạo hãy học chuyện Lưu Bang: Chẳng giỏi điều binh, quản lính mà vẫn có được thiên hạ
Thiên Long Bát Bộ: Kiều Phong truyện quay hai tháng qua, ngoài đóng chính, Chân Tử Đan làm nhà sản xuất. Đạo diễn phim là Trịnh Vỹ Văn. Người đẹp Lưu Nhã Sắt đóng A Tử còn Vương Quân Hinh vào vai Khang Mẫn. Dàn tài tử đóng cao thủ võ công trong phim chưa được công bố.
THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN (Dịch) Chương 3503: Thần Dung Hoàng kiêu ngạo (1) « Chương Trước. Quản Lý . Sửa Chương; Ngươi không phải rất ngưu bức, ai cũng không quan tâm sao? Đùa bỡn mọi người ở trong lòng bàn tay sao?
Truyện Khi quan khi quan với hơn 63704 truyện liên quan kho truyện Khi quan khi quan tổng hợp hay nhất - Trang 1. TruyenFun.Net. HOME; THỂ LOẠI. Truyện teen; Fanfiction; Tiểu thuyết; Lãng mạn; sau đó cùng nắm tay nhau chinh phạt thiên hạ, lập nên cơ nghiệp đế vương trăm năm.
Đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình của tác giả Lan Hồ Điệp 134, đã hoàn (full). chưa từng có quan hệ quá hai tháng với bất kỳ người phụ nữ nào. Hắn có một vị hôn thê tên là Thẩm Quyên, là thiên kim tiểu thư của Thẩm gia, một gia
SKĐS - "Tôi đành phải nghe lời bố mẹ chồng và từ chối đạo diễn nổi tiếng Hollywood" - minh tinh Kiều Chinh chia sẻ. Kiều Chinh - minh tinh điện ảnh nổi tiếng một thời tại Việt Nam, hiện đang sống ở hải ngoại. Cô từng nhận giải thưởng 'Thành tựu trọn đời' tại
Quan Đạo Thiên Kiêu | Mê Truyện - Kiếm Hiệp - Tiên Hiệp - Đô Thị - Quan Trường - Thương Trường - Lịch Sử - Quân Sự - Ngôn Tình - Huyền Huyễn - dịch thuật - dịch truyện - truyện Online - truyện Vip - việc làm partime Hoạt động mới nhất Trang chủ Kho truyện Đô Thị - Quan Trường - Thương Trường Quan Đạo Thiên Kiêu Bộ lọc
LỄ AN VỊ THÁNH TƯỢNG THIÊN NHÃN THÁNH THẤT HỌ ĐẠO PHƯỜNG AN HÒA, QUÂN NINH KIỀU TP. CẦN THƠ . Cập nhật 2017-12-23 09:31:59 BCQ Họ Đạo xin phép tổ chức lễ An vị Thánh Tượng Thiên Nhãn, được lãnh đạo địa phương thống nhất, UBND TP. Cần Thơ chấp thuận cho phép tổ
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd Hỗ Trợ Nợ Xấu. Đấu đá trong giới quan trường, dẹp tan các phe phái đen tối, lập lại trật tự trị an... Sẽ chẳng bao giờ nói hết được những thăng trầm của cuộc đời, cũng như chẳng thể nào viết hết được những sóng gió chốn quan trường! Ai cũng nghĩ rằng quản lý con người là điều khó nhất mà người đứng đầu phải làm. Vậy tại sao Trương Nhất Phàm lại có thể chinh phục lòng người, vượt lên trên cả mây ngàn, để rồi tình trường và quan trường đều được như ý muốn? Một Trương Nhất Phàm đầy kiêu hùng, chấp nhận vứt bỏ danh tiếng lẫy lừng của gia đình để đến một thị trấn nhỏ tự lập, trở thành một Chủ tịch thị trấn trẻ tuổi nhất trong lịch sử. Đấu đá trong giới quan trường, dẹp tan các phe phái đen tối, lập lại trật tự trị an...làm tất cả vì sự phát triển của dân nghèo! Muốn biết hắn đã từ một vị Chủ tịch thị trấn nhỏ bé đi lên, từng bước từng bước một trở thành anh hùng thiên hạ ra sao, hãy đọc Quan Đạo Thiên Kiêu!... Ai cũng nói giới quan trường khốc liệt, dòng đời chảy xiết. Vậy tại sao Trương Nhất Phàm lại có thể chinh phục lòng người, vượt lên trên cả mây ngàn, để rồi tình trường và quan trường đều được như ý muốn, hãy đọc Quan Đạo Thiên Kiêu!...
Càng ngày Thư Á Quân càng có phong độ lãnh đạo. Trước đây còn có thể nhìn thấy nụ cười, nhưng bây giờ về cơ bản là ngày nào cũng rất nghiêm túc, hiếm khi thấy nở nụ cười. Đã mấy lần Trương Nhất Phàm nhìn thấy ông ta, nhưng ông ta cũng chẳng thèm gật người trong văn phòng gọi là Chủ tịch Thư, với người quen biết thì ông ta chỉ ừ một tiếng, với người không quen nếu tâm trạng vui vẻ thì ông ta gật đầu, nếu tâm trạng không vui thì ông ấy coi như không nghe thấy. Trương Nhất Phàm không biết cái kiểu của ông ta như vậy thì có gọi là quan uy ra cũng có những lúc phong cách này của ông ta là giả vờ, hoặc dùng phong cách này để che đậy sự bất an trong đến lúc tan làm, Trương Nhất Phàm lại gặp ông ta ở cửa cầu thang, Trương Nhất Phàm gọi một tiếng, Thư Á Quân chỉ gật đầu rồi lại ưỡn ngực ngẩng cao đầu bước khi đó đi theo sau ông ta lại là một lũ người khúm na khúm vài lần còn nhìn thấy ông ta đang giáo huấn mấy vị Phó chủ tịch một cách vô duyên vô cớ, lên giọng giáo huấn người khác ngay trước mặt Trương Nhất Phàm. Nhưng ông ta lại chưa từng giáo huấn Trương Nhất Phàm như vậy bao giờ. Trương Nhất Phàm nghĩ, ông ta như vậy là có ý gì nhỉ? Làm thế để cho mình xem à? Có cần thiết phải như thế không?Tối qua đã gặp Hồ Lôi, về tình hình hiện nay của thành phố Đông Lâm thì Hồ Lôi còn sốt ruột hơn mình nhiều. Chủ yếu là vì mấy hôm trước Hồ Lôi muốn xin một mảnh đất, vốn đã được đồng ý rồi, nhưng kết quả là bị một người tên là Thư Ủng Quân phá Hồ Lôi được biết, tên Thư Ủng Quân này chính là em họ của Thư Á Quân, nghe nói đang muốn phát triển mảnh đất đó thành một khu vui chơi giải trí. Nhưng cứ sau khi đất đến tay thì gã ta lại không làm gì cả mà sang tên cho người khác, kiếm chác từ đó một khoản tiền rồi vỗ mông quần bỏ đi, làm cho Hồ Lôi tức muốn chết. Vào thời kỳ hoàng kim này, Hồ Lôi vốn định mở một siêu thị, nhưng rồi kế hoạch đó đành phải tạm thời gác Nhất Phàm ngồi trong phòng làm việc, đột nhiên nhớ đến vụ án của Tiểu Diệp, liền gọi điện cho Liễu Hải lên hỏi xem tình hình tiến triển thế nào rồi. Liễu Hải liền nói một lượt về kết quả mà Tiểu Diệp đã nói cho cậu ra thì Cục công an không muốn động vào tên Đồng Quý này, Trương Nhất Phàm liền hỏi- Tên Đồng Quý này là ai vậy?- Đồng Quý là người nhà của Trưởng ban Đồng của huyện Sa, cũng có qua lại khá thân thiết với Chủ tịch Thư. Trước đây vợ của Chủ tịch Thư thích nhất là đến khu vui chơi giải trí của gã ta đấy, nghe nói bọn họ còn là chị em kết nghĩa ra là quan hệ như vậy, Trương Nhất Phàm cơ bản đã hiểu được nội tình sự việc như thế nào, xem ra là Phương Mỹ Lệ trong tình hình Thư Á Quân không biết sự việc đã âm thầm để cho tên Đồng Quý đó gọi hai tên lưu manh đến hủy hoại dung nhan của Tiểu Diệp là việc này, nếu bản thân tự nhiên công khai nhúng tay vào thì xem ra không ổn, Trương Nhất Phàm liền nghĩ ra một cách, gọi Liễu Hải đến ghé tai thì thầm vài Hải gật gật đầu, sau đó đi ra hôm sau, cả mấy văn phòng làm việc đều nhận được đơn tố cáo như vậy. Người đứng đơn đương nhiên là Tiểu Diệp, cô ấy đã kể lại chuyện bản thân mình bị 2 tên vô lại cưỡng ép và hủy hoại dung nhan, đương nhiên là không đề cập đến chuyện với Thư Á khi đó Cục công an Thành phố tự nhiên cũng nhận được một tờ đơn như vậy, nói đồn công an Thành Nam điều tra phá án không công minh, trong đơn Tiểu Diệp viết rất thê thảm khiến cho nhiều người cảm thấy động lòng, và cũng làm cho nhiều người thấy phẫn phòng thường xuyên nhận được những đơn thư tố giác kiểu này. Nhiều người còn coi đấy là lẽ thường tình, chỉ cười rồi cho qua. Nhưng lại có một người ngoại lệ, đó là Thư Á Quân!Hòm thư góp ý của Chủ tịch thành phố không ngờ cũng có một bức thư như vậy. Sau khi đọc xong nội dung của bức thư, trái tim gã ta đột nhiên đập dữ dội, khuôn mặt cũng nhăn nhó khổ sở vô Diệp đã quay về rồi! Hơn nữa đồn công an Thành Nam lại còn nhúng tay vào chuyện này, Thư Á Quân chợt cảm thấy khuôn mặt mình như vừa bị ai đó tát cho một cái thật thời gian này, gã ta cũng đang đi tìm hai kẻ đã làm hại Tiểu Diệp. Lúc đầu khi để cho Tiểu Diệp rời đi cũng chính là chủ ý của gã, cho dù gã không biết hai kẻ sâu mọt đó đã uy hiếp Tiểu Diệp thế nào nhưng gã vẫn để cho Tiểu Diệp rời khỏi Đông mạo của Tiểu Diệp dù thế nào thì cũng không thể lấy lại như trước đây được nữa, gã ta cũng không thể tiếp tục yêu thương người như vậy được, một người vừa mới bước ra từ một cơn ác mộng thì mãi mãi không bao giờ lại muốn chìm vào một cơn ác mộng khác ngờ hai tháng sau, Tiểu Diệp lại âm hồn bất tán xuất hiện tại thành phố Đông Lâm, việc này làm cho Thư Á Quân cảm thấy vô cùng không yên hận người phụ nữ độc ác Phương Mỹ Lệ này, lại cũng hận hai tên vô lại đã làm hại Tiểu Diệp. Nhưng bây giờ gã lại cảm thấy lo lắng một chút, bởi vì chuyện của gã và Tiểu Diệp cũng đủ làm cho gã thân bại danh liệt thế Thư Á Quân phải khẩn trương tìm thấy cô ấy. Gã đã gọi điện cho một người em họ của mình- Chú có biết không, người phụ nữ tên là Diệp Khiết Phương đã trở về rồi Anh à, em đã biết phải làm thế nào Ủng Quân đang uống rượu trong phòng riêng tại một nhà hàng, nhìn thấy có điện thoại của anh họ gọi đến liền vội vàng bước ra khỏi Đưa tiếp cho cô ấy một khoản tiền nữa để cô ấy vĩnh viễn không bao giờ quay trở về!Sau khi Thư Á Quân nói xong liền nhắm nghiền hai mắt lại rồi từ từ nằm xuống chủ tịch thường trực văn phòng đương nhiên cũng nhận được một lá đơn tố cáo tương tự,ông ta xem lướt qua một lượt, gần nhau không đọc nội dung trong đơn viết gì liền gọi một cuộc điện Thành Công đang đau đầu vì chuyện này, vừa rồi còn cho gọi Cổ Chí Cương đến, hai người đã bàn bạc với nhau xem đối phó thế nào, không ngờ Phó chủ tịch thành phố Trương lại gọi điện đến nhanh như Thành Công đành phải liên tục đáp lại- Chuyện này tôi nhất định sẽ xử lý nghiêm khắc, để có phản hồi thỏa đáng cho người bị khi gác điện thoại, Viên Thành Công liên tục lau mồ hôi, Phó chủ tịch thành phố đã đưa việc này vào tầm ngắm rồi, xem ra không thể nào giả ngây giả ngô nữa rồi. Cái tên Đồng Quý này, mẹ nó chứ, già rồi mà còn xen vào nhiều chuyện thế, quá vì có lời khai của hai tên tội phạm, nên lần này Cục thành phố không cần qua đồn công an Thành Nam nữa, mà trực tiếp mang theo cảnh sát đến bắt Đồng Quý tại câu lạc bộ vui chơi giải bắt Đồng Quý, tên này rất ngoan cố, lại còn hỏi các người là ai? Lại dám bắt cả ta sao? Được rồi, có bản lĩnh thì cứ tra hỏi tên già này đi, hôm nay ta phải xem các ngươi ai có gan làm việc đó. Có câu nói Mời thần thì dễ nhưng tiễn thần thì khó, bắt ta xong rồi lại nghĩ cách thả ta ra nhẹ nhàng, không dễ dàng thế y dọa như vậy, mới đầu hai cảnh sát xông lên phía trước bắt y thực sự đã bị chùn bước. Sau đó Đội trưởng cảnh sát hình sự bước tới, túm lấy cổ áo của y rồi dùng đầu gối thụi y một cái, lúc bấy giờ mới làm cho Đồng Quý trở nên thật thà đến khi Thư Á Quân phát ứng tới, thì Đồng Quý đã được đưa vào “sở chiêu đãi” đặc biệt của Cục công an rồi. Với sự thừa nhận của hai tên tội phạm, Đồng Quý đã phải thừa nhận chuyện này, đó là làm theo chỉ thị của đó hỏi lại, thì y liền không nói gì Kiến Thành hiện đang ở huyện Sa xa xôi đã gọi điện đến- Chủ tịch Thư, Đồng Quý đã bị bắt Á Quân lạnh lùng đáp một câu- Biết đó ông ta liền gác đó chính là Tiểu Diệp, người đã bị Đồng Quý cho người làm hại, lúc đó Thư Á Quân liền nắm chặt bàn tay lại, đấm mạnh xuống mặt bàn. Chiếc bình thủy tinh hai lớp đẹp long lanh đổ xuống lăn tròn vỡ vụn trên mặt Đồng Quý này bình thường đến nhà mình khá thường xuyên, nhưng không ngờ quan hệ của y và Phương Mỹ Lệ lại thân thiết như vậy, xem ra gã này cũng muốn thông qua Phương Mỹ Lệ để móc nối với nhà họ Phương mà này đây, Thư Á Quân không muốn cứu hắn ta mà lại muốn giết họp buổi chiều, Trương Nhất Phàm phát hiện thấy vẻ mệt mỏi vô cùng của Thư Á cuộc họp hôm nay, Sở quy hoạch đã nêu ra một hướng phát triển mới. Đó là đưa phạm vi mười km về phía Tây Nam vào quy hoạch phát triển của thành phố trong năm năm tới. Ngoài ra còn nêu ra việc trong năm đến mười năm tới, trọng tâm phát triển và quy hoạch của thành phố sẽ dịch chuyển sang khu vực kế hoạch này của Cục quy hoạch, phạm vi mười km về phía Tây Nam của thành phố Đông Lâm sẽ chính thức nhập vào bản đồ quy hoạch thành phố. Sau khi thông tin này được truyền đi, mọi người đều cảm thấy vô cùng bất thời của Bí thư Phùng, quy hoạch năm năm mười năm của thành phố Đông Lâm đã được quy định từ lâu, phương hướng và trung tâm phát triển của thành phố trước sau như một vẫn hướng về khu vực Đông Nam. Hướng Đông Nam có địa thế bằng phẳng, lại có thủy hệ phong án mới này của Cục quy hoạch rõ ràng đã đi ngược lại với phương hướng phát triển trước đây. Hơn nữa góc phía Tây Nam lại xa hơn mười km, thuộc khu vực đồi núi không dễ dàng phát dù đó là nơi khởi nguồn của sông Lâm Thủy, nhưng giao thông và vị trí địa lý đều không thực sự lý sự nghi ngờ của mọi người, Cục quy hoạch đã giải thích là thành phố Đông Lâm sau này sẽ lấy sông Lâm Thủy làm trục trung tâm, hai miền Nam và Bắc đối xứng nhau phát triển về hai hướng Đông và quy hoạch sau này, hồ dự trữ nước mà sông Lâm Thủy chảy vào sẽ trở thành một cái hồ nhân tạo của khu vực thành phố Đông Lâm. Triền núi ở phía Tây Nam chính là công viên rừng rậm lớn nhất của thành phố Đông hoạch của thành phố Đông Lâm trong tương lai năm đến mười năm nữa sẽ phát triển thành một thành phố cây xanh, trở thành công trình kiểu mẫu toàn đó, Cục quy hoạch đã đưa ra một đống các số liệu giải thích về ưu điểm và viễn cảnh tương lai của phương án này. Thực ra, đối với công bố này, Trương Nhất Phàm từ lâu đã đoán biết được, thôn Tây Vượng thuộc thành phố Đông Lâm đang nằm trong khu vực quan trọng này, cũng chính là cái gọi là trong phạm vi mười kilomet mà Cục quy hoạch đã nói Tây Vượng chính là quê hương của Thư Á Quân, ông ta chính là kẻ nghèo hèn đã bước ra từ cái thôn nằm dưới hồ dự trữ nước lớn đó. Không còn nghi ngờ gì nữa, phương án này rất có thể do ông ta đề xuất, hoặc là phương án được xác nhận dưới sự gợi ý của ông phát triển về phía Tây mà Cục quy hoạch đề xuất hoàn toàn không có nghĩa là từ bỏ phương án phát triển thành phố vốn có, chỉ đơn giản là làm lớn mạnh hơn nữa quy hoạch của thành phố trên cơ sở của quy hoạch trước thực hiện mục tiêu thành phố cây xanh, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đã đẩy mạnh hơn nữa sức đầu cuộc họp này, Trương Nhất Phàm không tham gia phát biểu ý kiến, hắn hoàn toàn không muốn phải tranh luận vô nghĩa như vậy. Mục đích của Thư Á Quân đã quá rõ ràng rồi, Thư Á Quân có một thái độ muốn áo gấm về làng, lợi dụng lúc đang còn đương chức, có quyền quyết định, ông ta đương nhiên muốn tranh thủ những lợi ích lớn nhất cho quê hương án quy hoạch này đã được đưa lên cấp trên để trù bị từ lâu rồi. Cuộc họp lần này chẳng qua chỉ là thông báo cho mọi người mà thôi. Giống những người làm việc như này, Thư Á Quân hoàn toàn không phải là người đầu tiên, hiện nay Trương Nhất Phàm chỉ quan tâm đến vụ án của Tiểu Diệp, xem ông ta định xử lý thế nào cho xong ra trong thời gian này, Thư Á Quân rất đau đầu. Từ sau khi Phương Mỹ Lệ xảy ra chuyện, lúc nào ông ta cũng sống trong tình trạng bị áp lực, trong lòng luôn bị dày vò bởi một nỗi bất ta lo sợ một ngày nào đó Phương Mỹ Lệ sẽ đột nhiên tỉnh lại, cũng lo sợ Tiểu Diệp lại xuất hiện một lần vào lúc ông ta lo lắng nhất thì lá thư tố cáo của Tiểu Diệp lại được gửi đến mấy văn phòng quan trọng của Chính phủ. Ông ta dự cảm thấy việc mà mình lo sợ dường như sắp sửa xảy thế thời gian này ông ta bắt đầu tin tưởng ở Phật. Cầu mong Phật tổ phù hộ cho mình có thể qua được cửa ải đầy khó khăn núi Thanh Hoa cách thành phố Đông Lâm hai mươi dặm có một ngôi chùa gọi là Chùa Pháp Hoa. Vào những ngày cuối tuần, với sự trợ giúp của Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố và Thư ký chuyên trách, Thư Á Quân thường lấy xe để đẩy Phương Mỹ Lệ đến thăm ngôi chùa một Chủ tịch thành phố, thì đương nhiên ông không thể đến đây để thắp hương bái Phật, mà là đưa vợ đến để cầu bình an, hy vọng Phương Mỹ Lệ có thể bình an, sớm bình phục. Ông ta làm như vậy cũng là muốn Phương Mỹ Lệ thấy được thành ý của người đi theo sau Thư Á Quân khi nhìn thấy dáng vẻ chân thành đến vậy của Chủ tịch thành phố thì trong lòng không khỏi cảm lúc Thư Á Quân thắp một nén hương lên và khấn xong, rồi bỏ hai trăm đồng vào hòm công đức thì điện thoại di động chợt vang lên. Đây là cuộc gọi cá nhân của một người nào đó, Thư Á Quân nhìn qua rồi bình thản đi đến một góc Anh à, em đã tìm thấy cô ta trong điện thoại vọng ra giọng nói của Thư Ủng Cô ta không chịu đi, nói là nhất định phải gặp anh. Có cần em phải đem cô ta ...........Thư Á Quân không trả lời ngay, chỉ liếc mắt nhìn lướt qua mấy người đang đứng ở cửa rồi lạnh lùng nói một câu- Chờ anh về đã!
Sẽ chẳng bao giờ nói hết được những thăng trầm của cuộc đời, cũng như chẳng thể nào viết hết được những sóng gió chốn quan trường! Một Trương Nhất Phàm đầy kiêu hùng, chấp nhận vứt bỏ danh tiếng lẫy lừng của gia đình để đến một thị trấn nhỏ tự lập, trở thành một Chủ tịch thị trấn trẻ tuổi nhất trong lịch sử. Đấu đá trong giới quan trường, dẹp tan các phe phái đen tối, lập lại trật tự trị an...làm tất cả vì sự phát triển của dân nghèo! Muốn biết hắn đã từ một vị Chủ tịch thị trấn nhỏ bé đi lên, từng bước từng bước một trở thành anh hùng thiên hạ ra sao, hãy đọc Quan Đạo Thiên Kiêu!... Ai cũng nói giới quan trường khốc liệt, dòng đời chảy xiết. Vậy tại sao Trương Nhất Phàm lại có thể chinh phục lòng người, vượt lên trên cả mây ngàn, để rồi tình trường và quan trường đều được như ý muốn, hãy đọc Quan Đạo Thiên Kiêu! Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Quan Đạo Thiên Kiêu! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Trở về làm Phàm Nhân Quỷ Giải Cuồng Tiếu Đô Thị Tối Cường Linh Hoàng Giảng Cổ Thư Sinh Hỗn Luân Ký Savia Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn Ngã Nhạn Tuyệt Thế Cao Thủ Tại Đô Thị Lãng Đãng Tà Thiểu Thanh Trà Học Viện keyprca
Sẽ chẳng bao giờ nói hết được những thăng trầm của cuộc đời, cũng như chẳng thể nào viết hết được những sóng gió chốn quan trường!Một Trương Nhất Phàm đầy kiêu hùng, chấp nhận vứt bỏ danh tiếng lẫy lừng của gia đình để đến một thị trấn nhỏ tự lập, trở thành một Chủ tịch thị trấn trẻ tuổi nhất trong lịch sử. Đấu đá trong giới quan trường, dẹp tan các phe phái đen tối, lập lại trật tự trị an...làm tất cả vì sự phát triển của dân nghèo!Muốn biết hắn đã từ một vị Chủ tịch thị trấn nhỏ bé đi lên, từng bước từng bước một trở thành anh hùng thiên hạ ra sao, hãy đọc Quan Đạo Thiên Kiêu!...Ai cũng nói giới quan trường khốc liệt, dòng đời chảy xiết. Vậy tại sao Trương Nhất Phàm lại có thể chinh phục lòng người, vượt lên trên cả mây ngàn, để rồi tình trường và quan trường đều được như ý muốn, hãy đọc Quan Đạo Thiên Kiêu!...
Tại phòng làm việc của chủ tịch tỉnh Giang Hoài. Lý Hồng và Chu Nhất Lai, phó bí thư Bàng còn có bí thư Kỷ của thành ủy lại lần nữa ngồi họp cùng nhau. Lý Hồng mở sổ, nói với bốn người – Cho đến nay, theo bằng chứng mà chúng tôi điều tra được trên cơ bản có thể kết luận Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang đứng đằng sau màn tham gia nhiều cuộc giao dịch, Kim Tử Quang còn lợi dụng thế lực của Kim gia, khống chế một lượng lớn vốn lưu động của tập đoàn tài chính, nhiệm vụ chính của tập đoàn này dưới sự khống chế của Kim Tử Quang và Lục Thiên Trường cầm đầu một số cán bộ nhà nước đứng đằng sau màn thao túng, tiến hành giao dịch bất động sản trái phép hoặc thu những khoản cho vay kếch sù từ đó thực hiện các hoạt động thương mại khác. Em rể Kim Tử Quang chính là người đứng đầu tập đoàn tài chính này, anh ta phụ trách nguồn vốn, trong đó có rất nhiều nguồn vốn do người dân góp vốn phi pháp, còn có một số từ các khoản vay ngân hàng, theo người có liên quan khai báo, Kim Tử Quang đã cưỡng ép sáu hợp tác xã tín dụng phải cho vay, cung cấp vốn cho em rể y, mà số tiền này đều chảy vào bất động sản. lần trước cũng chính là mồng một tết năm nay, đám đầu cơ nhà đất lấy em rể của Kim Tử Quang làm người đứng đầu, ở khu trung cư Dương thị phát triển, một lần mua hai trăm căn hộ, Trong đó số vốn tham gia đã đạt đến gần một trăm triệu nhân dân tệ. Theo điều tra toàn bộ số tiền này đều là từ bốn ngân hàng ở trong khu vực Giang Hoài cho vay. Trương Nhất Phàm hỏi – Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang có tiến triển gì không? Lý Hồng lắc đầu – Kim Tử Quang và Lục Thiên Trường đều không lên tiếng, mặc kệ là nhân viên thẩm tra nói cái gì, bọn họ chỉ có một câu muốn gặp bí thư Lục. Những việc đó đều trong là việc trong dự kiến, Trương Nhất Phàm nhìn bí thư Bàng nói – Phó Bí thư Bàng, ngài có ý kiến gì không? Bí thư Bàng là một lão trưởng lão, sắp 60 tuổi rồi. Ở trên cương vị này nhiều năm như vậy, không có sai lầm nào, cũng không thấy ưu điểm gì, bình thường luôn cư xử hòa nhã dễ gần với mọi người, mọi người đều nói ông ta là trưởng lão. Phó Bí thư Bàng nói – Mặc kệ là bọn họ có hay không hành vi vi phạm kỷ luật, chúng ta vẫn là phải làm việc theo quy định, Bí thư Lý Hồng không cần phải sợ có áp lực, chỉ cần giữ vững lập trường và nguyên tắc của mình là được. Còn về bên phía bí thư Lục, đợi ông ấy trở về chúng ta giải thích cho ông ấy hiểu là được. Chu Nhất Lai nói – Thành ủy chúng tôi sẽ đem toàn lực phối hợp với công việc của ủy ban kỷ luật tỉnh, lần này thành phố xảy ra việc lớn như vậy, tôi là người đứng đầu cũng có trách nhiệm, chủ tịch tỉnh Trương, anh xử phạt tôi đi, là trách nhiệm của Chu Nhất Lai tôi, tôi không nghĩ muốn trốn tránh. Bí thư Tưởng nói của Ủy ban Kỷ luật – Tôi cũng có trách nhiệm, là bí thư Ủy ban kỷ luật thành phố, không có tận trung tận tụy với công việc, không phát hiện ra hành vi vi phạm kỷ luật của bọn họ, tôi cũng phải chịu sự xử phạt của tổ chức. Trương Nhất Phàm nhìn hai người – Được. Câu nói này, khiến cho mấy người đều sững sờ, chủ tịch tỉnh Trương sẽ không thực sự muốn xử phạt hai người bọn họ chứ? ngay cả phó bí thư Bàng cũng kinh ngạc nhất thời không rõ ý của hắn, ông ta liền nói – Đồng chí Nhất Lai và bí thư Tưởng tuy có sai lầm, nhưng nhiệm vụ hàng đầu trước mắt chính là điều tra rõ Kim Tử Quang và Lục Thiên Trường thực sự phạm tội, chứ không phải là lúc truy cứu trách nhiệm. Tôi nghĩ sai lầm của họ để sau nói đi. Lời này của phó bí thư Bàng, rõ ràng là có phần giải vây cho hai người họ trong lòng hai người không thể không cảm kích. mua chuộc lòng người cũng không cần làm gì nhiều lắm, nói một hai câu vào thời điểm mấu chốt, là đã có thể lôi kéo tình cảm lẫn nhau rồi. Điểm này bí thư Bàng làm rất tốt, vừa không hiện sương núi lại vừa lung lạc lòng người. Trương Nhất Phàm mỉm cười – Ừ, phó bí thư Bàng nói không sai, tuy nhiên tôi cho rằng hai người đã thành tâm nhận lỗi, thì phải có bộ dạng nhận lỗi tốt, Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang đều là cán bộ của thành ủy và ủy ban nhân dân thành phố. Việc điều tra tội của bọn họ liền do hai người phụ trách. Hai người ngơ ngác nhìn nhau, chiêu này của chủ tịch tỉnh Trương thật độc ạ Không nghi ngờ gì nữa đem hai người đẩy lên đầu sóng ngọn gió để họ trở thành đội cảm tử. Vạn nhất bí thư Lục trở về, bắt tay xử lý họ thì làm sao đây? Tuy nhiên, Chu Nhất Lai và bí thư Tưởng đã đến bước đập nồi dìm thuyền. Trương Nhất Phàm chính là muốn đẩy bọn họ đến vách núi, chỉ có thể tiến, không thể lùi. Lúc này muốn rút lui trật tự, không có một chút nguyên tắc và niềm tin kiên định, chỉ sợ việc này không thể tiếp tục đi xuống, đến cùng rơi vào hai bên không phải người. Lý Hồng đương nhiên biết ý tứ của hắn, bằng không Lục Chính Ông một hồi quay về còn nói là bên trong mình làm cái quỷ gì. Hiện tại do hai người bọn họ đi làm việc, cô ta là bí thư kỉ luật tỉnh ủy chỉ cần ở sau lưng vung tay múa chân để bọn họ đi tiên phong là được. Hai người đương nhiên biết rõ cái lợi và cái hại trong việc này, nhưng việc đã đến nước này, bọn họ cũng không thể lựa chọn, ngay cả câu từ chối cũng không thể nói, rốt cuộc là đứng bên chủ tịch tỉnh Trương hay là đứng bên bí thư Lục? không nghi ngờ gì, kì thực họ đã lựa chọn từ lúc đem đơn tố cáo trình lên ủy ban kỷ luật rồi. Mà chủ tịch tỉnh Trương hiện tại chính là muốn bọn họ thể hiện thái đô, lập trường kiên định, quan điểm rõ ràng. Hai người gật đầu – Chúng tôi nhất định sẽ toàn lực điều tra việc này. Thần sắc của phó bí thư Bàng có hơi sợ hãi, Trương Nhất Phàm này quả nhiên là không đơn giản. Xem ra tấm lưới lớn như Lục Chính Ông nói không chừngsẽ ở trong tay hắn tìm được chỗ hổng, hơn nữa chỗ hổng này một khi mở ra khó có thể ghép lại. chẳng lẽ thời đại Lục Chính Ông một nhà độc đại sắp kết thúc? Hiện tại ở tỉnh Giang Hoài, vẫn không có bất kì một người nào biết trưởng ban thư kí tỉnh ủy một mình chạy trốn ở châu Âu, nếu như chuyện này có một ngày bị bại lộ, chỉ sợ sẽ có rất nhiều người lựa chọn lại hàng ngũ lần lữa. Sau khi buổi họp kết thúc, bí thư Bàng ở lại đợi ba người đi rồi, ông ta mới nói – Đồng chí Nhất Phàm trong lòng tôi có chút lo lắng. Bí thư Bàng là lão đồng chí, trước giờ luôn thận trọng, Trương Nhất Phàm liền cảm thấy kì quái – Bí thư Bàng lo lắng cái gì? Bí thư Bàng nói – Bí thư Lục người này trước giờ thế rất mạnh, tôi lo lắng khi ông ta trở về, chỉ sợ có ý kiến với cách làm của chúng ta. Trương Nhất Phàm nói – Chỉ cần chúng ta rõ ràng, công bằng, bí thư Lục có thể hiểu được, chúng ta lại không mang tình cảm riêng vào trong công việc, như vậy có gì không thích đáng? Bí thư Bàng nói – Nói thì nói như vậy, nhưng cá nhân tôi cho rằng, việc này vẫn là nên giải quyết nhanh chóng, khiến ủy ban kỷ luật nắm chắc một chút, sớm một chút tuyên án mới tốt. Trong lòng Trương Nhất Phàm hiện lên một tia nghi ngờ, hắn suy nghĩ một chút – Vẫn là theo trình tự bình thường đi Sau khi phó bí thư Bàng đi, Trương Nhất Phàm ở trong phòng làm việc suy nghĩ, sau khi cân nhắc một hồi, vẫn là quyết định đi tìm Lý Hồng. Lý Hồng đang chuẩn bị lên xe, liền nhân được điện thoại của Trương Nhất Phàm, ông ta lại quay lại phòng làm việc của chủ tịch tỉnh. Trương Nhất Phàm ngồi ở đó uống trà, Lý Hồng tiến vào Lại nghĩ đến việc gì vậy? – Những việc xảy ra gần đây, em có ý kiến gì không? Nói chuyện với Lý Hồng không cần thiết phải vòng vo. Lý Hồng nói – Ném đá giấu tay, có người đứng sau ném đá giấu tay. – Ừ, đúng là anh hùng sở kiến lược đồng, anh cũng cảm thấy trong này rất cổ quái -Vậy anh cho rằng là ai? Lý Hồng hỏi – Trước mắt vẫn nhìn chưa ra, nhưng anh có thể khẳng định, có người muốn mượn tay chúng ta lật đổ Lục Chính Ông. – Lập đổ Lục Chính Ông? Anh là chủ tịch tỉnh, phó bí thư tỉnh ủy, lật đổ Lục Chính Ông chẳng lẽ còn có phần của người khác? – Đây cũng là chỗ anh nghĩ không ra. Trương Nhất Phàm ngẫm nghĩ một lúc – Việc hại người ích ta này, ai sẽ làm? – Mặc kệ là ai làm, dù sao khi Lụ cChính Ông trở về, người mà ông ta hoài nghi đầu tiên chính là hai người chúng ta Lý Hồng nói – ồ, vừa rồi sau khi em đi, em đoán xem bí thư Bàng nói gì với anh? Lý Hồng lắc đầu – không biết – Phó pbí thư Bàng muốn tôi giải quyết nhanh chóng, sớm một chút kết thúc vụ án của Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang. Lý Hồng sửng sốt – ông ta có ý gì? Trương Nhất Phàm cười – Tôi với em giống nhau, đều đoán không ra, có khả năng ông ta sợ chúng ta quá thụ động! dẫu sao trong việc này, ông ta cũng có phần. chỉ cần vụ án Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang được xác định, Lục Chính Ông có bản lĩnh hơn nữa, cũng không thể thay đổi. Nhưng ông ta vì sao không nói ở thời điểm chúng ta gặp mặt? – Có lẽ ông ta có băn khoăn. – ồ, em đột nhiên nghĩ ra một việc, căn cứ theo tin tình báo Duệ Quân thu được bên kia, việc của Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang, đằng sau còn có một người, cậu đoán người này là ai? Lý Hồng nói – Người này tuyệt đối không phải Lục Chính Ông Trương Nhất Phàm mỉn cười – Nhưng có khả năng là người bên cạnh Lục Chính Ông. Lý Hồng dùng ánh mắt khâm phục nhìn Trương Nhất Phàm – Thông minh, vậy anh đoán tiếp xem, rốt cuộc là ai? – Đây không phải là kiểm tra anhi sao? không phải là Âu Dương Tam Hòa thì chính là trưởng ban thư kí tỉnh ủy, hai chọn một! Lý Hồng đột nhiên thở dài – Đúng vậy, anh đoán không sai một chút nào cả, trưởng ban thư kí tỉnh ủy là người nghe lời Lục Chính Ông nhất. Khả năng đã xảy ra chuyện, hiện tại chứng cứ chúng ta có chỉ hướng về phía y, chỉ mong ở Châu Âu y không nghe được tin tức gì và chuồn mất là tốt rồi. Trương Nhất Phàm đột nhiên kêu to một tiếng – Nguy rồi – Sao vậy? – Trưởng ban thư kí là tâm phúc của Lục Chính Ông, là cán bộ ông ta tín nhiệm nhất. Sau khi Lục chính Ông biết được việc của Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang, ông ta khẳng định cũng thu được tin tức, chỉ sợ lúc này, ông ta đã chạy rồi! – A Advertisement
quan đạo thiên kiêu