Tác giả: Mạch Hạ Du Trúc. Thể loại: Ngôn tình, Sủng. Nguồn: Mê Tình Truyện. Trạng thái: Full. Truyện Cô vợ thần bí muốn chạy đâu nói về Hàn Nhã Thanh, Cô bị người bỏ thuốc rồi nhảy qua cửa sổ vào phòng Dương Tâm Chiêu, sau đó Cô cảm giác được người đàn ông Ảnh: Báo Dân sinh. Liên quan đến vụ con rể dùng rựa truy sát cả gia đình vợ khiến 4 người thương vong xảy ra tại huyện Châu Đức (tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu), thông tin trên Báo Tiền phong cho biết, Công an tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu tiếp tục phối hợp với Công an huyện Châu Anh lạnh lùng, băng lãnh, thủ đoạn tàn nhẫn và thân phận thần bí vô cùng. Với thân hình cao gần 1m9, khuôn mặt như tạc tượng, hoàn mĩ, tinh xảo. Khiến bao cô gái chết mê chết mệt với ngoại hình của anh, nhưng anh nổi tiếng là người mắc bệnh sạch sẽ nặng, không gần Đọc Truyện Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí Full - Hoàn Thành của tác giả Vọng Thần Mạc Cập,chương dịch ra nhanh nhất và chất lượng nhất chỉ có duy nhất tại thichdoctruyen.com Anh kiêm cả vị trí đứng đầu bạch đạo lẫn hắc đạo. Nói đến Cung Thần Phong cả hắc đạo lẫn bạch đạo khi anh nói một không ai dám bảo hai. Vì là thủ lĩnh của bang Dạ Phong nên có rất nhiều kẻ thù am toán muốn hại anh, nhất là bang Phi Hổ của Trần Hạo Kỳ. Hai Truyện Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu - Chương 738 với tiêu đề 'Đường minh hạo chủ động ra tay, cha con liên thủ đối phó kẻ địch (4)' Chủ Tịch Thần Bí Và Bà Xã Sát Thủ. 7.5/10. 1.6K. Tác giả: Minh Huyền Phong. Thể loại: Ngôn Tình. Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn. Trạng thái: Đang ra. Thể loại: Hiện đại - Hư cấu. Vị chủ tịch thần bí của tập đoàn Liberty chính là hắn - Bạch Hoàng Thiên. 'Hoàng tử ếch' Minh Đạo sau bi kịch anh trai giết vợ con rồi tự sát: Phụ mẹ bán khoai ngoài chợ, mất hút khỏi làng giải trí Sao quốc tế 17/10/2022 17:39 Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd. Đánh giá từ 10 lượt Cô Vợ Sát Thủ Của Tổng Tài Hắc Bang - Đang tiến hành - Min-channGiới thiệu truyện ngôn tình hấp dẫn nàyThiên Thư từ khi còn nhỏ đã là một người đam mê vũ khí và những món đồ nghề bạo lực, và không chỉ thế, cha cô cũng là một người trong giới, luôn tiến hành những phi vụ phạm pháp bí mật. Sau này lớn lên, Âu Dương Thiên Thư sớm đã trở thành người hỗ trợ đắc lực cho cha rồi trong một bữa dạ tiệc đặc biệt của giới thượng lưu, Âu Dương Thiên Thư được Lãnh Hàn Phong chú ý tới và nói "Cô bé, em thật thú vị..."Sau đó câu chuyện tình yêu bắt đầu giữa cô vợ sá thủ và tổng tài hắc bang. Máy bay vừa đáp xuống sân bay Parelmo trên hòn đảo Sicily của Italy, Tràn Hạo, Doãn Kỳ và Tạ Chánh vừa bước xuống máy bay, liền nhìn thấy Phó Cảnh cùng một đám thuộc hạ đứng cung kính chờ sau họ là một đoàn xe cadillac màu đen, đang hiên ngang đậu ngay chính giữa đường Cảnh nhìn thấy Tràn Hạo liền bước tới khom người hành lễ. "Chủ nhân." Tràn Hạo nhìn họ gật đầu một cái, anh đi thẳng ngồi vào chiếc xe cadillac màu đen đầu Chánh, Phó Cảnh và Doãn Kỳ ngồi cùng chung xe với anh. "Đến Tần gia." Giọng nói mệt mỏi của Tràn Hạo vang lên, sau khi xử lý xong Thomas Franco Jr và Sở Hương, Tràn Hạo đã ra lệnh cho Minh Nguyệt ở lại thu xếp mọi giao Mark lại cho Minh Nguyệt và lập tức bay sang lòng Tràn Hạo nôn nóng muốn gặp mặt của Gia Duyên ngay. Doãn Kỳ nhìn vào gương chiếu hậu, đã lâu anh không thấy Tràn Hạo tinh thần lẫn thể xác sa sút đến như mắt sắc bén của anh, bất giác nhìn Tạ Chánh và Phó Kỳ luôn ở Mỹ và Italy, anh chỉ nghe Minh Nguyệt kể lại về chuyện của Tràn Hạo và Gia biết Tràn Hạo yêu Gia Duyên, nhưng anh thật không ngờ tình yêu đó lại sâu đậm đến như cần nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của Tràn Hạo, là biết ngay Gia Duyên đối với anh quan trọng đến cỡ nào. Chiếc xe chạy dọc theo con đường mòn bên ven biển, cảnh thiên nhiên làm người ta nhìn vào cảm giác thoải mái thanh thản hơn. Xe đừng lại trước một toà lâu đài màu trắng, được vệ sĩ nghiêm mặt canh thanh thiên bạch nhật, họ công khai cầm những khẩu súng tự động, giống như trên thế gian này không tồn tại, cái được gọi là luật pháp. Nhìn thấy một đoàn xe tiếng vào địa bàn của họ, thuộc hạ của Tần Gia Uy liền cầm súng phòng tên cầm đầu bước tới nhìn Doãn Kỳ, lúc này đã hạ kính xe xuống để bắt chuyện với cầm đầu nhìn về phía sau, ánh mắt hắn đụng phải ánh mắt nghiêm nghị của Tràn Tràn Hạo hắn biết ngay anh là ai, nên hắn liền dùng giọng lịch sự hỏi. "Các người tìm ai?" "Chúng tôi muốn gặp mặt Tần Gia Uy." Doãn Kỳ nhìn hắn khách khí nói, một khi đặt chân lên hòn đảo Sicily này, là họ đã bước lên địa bàn của Tần đây Tần gia chính là ông trời, Tần gia là pháp luật, Tần gia cũng là người chấp hành và kiểm soát an ninh trật tự ở trên hòn đảo này. Tên cầm đầu nghe Doãn Kỳ gọi thẳng tên của lão đại, trong lòng hơi khó chịu, nhưng ngoài mặt vẫn giữ thái độ bình cầm máy bộ đàm lên, nói vài câu tiếng ý. "Nhị Gia, thủ lĩnh bang Thiên Địa muốn gặp mặt lão đại." Ánh mắt của mọi người trên xe chợt hiện lên vẻ khó tin, họ không ngờ thuộc hạ của Tần gia lại tài giỏi đến như trong tích tắc hắn đã quan sát và xác nhận ra thân phận của bọn họ. Đột nhiên cánh cổng lớn của Tần Gia được mở ra, tên cầm đầu cúi đầu vươn tay chỉ Doãn Kỳ vào trong. "Các người lái xe theo con đường nhựa này, sẽ có người đón tiếp các người ở bên trong." Nói xong hắn lui về vị trí của hắn, nhường đường lại cho Doãn Kỳ lái xe Kỳ chạy chậm rãi vào trong, ngồi trong xe ánh mắt nghiêm túc của Tạ Chánh quan sát chung quanh. "Chủ nhân, thuộc hạ phải công nhận, sự đề phòng và cảnh giác của Tần Gia vô cùng chặt một góc đều có một tóp người canh chừng, thuộc hạ quan sát trên các tháp cao tứ phía, đều có người giám sát nhất cử nhất động của chúng ta." Tràn Hạo không nói gì, anh chỉ gật đầu đồng ý với Tạ Gia Uy là một người không đơn giản, anh ấy có thể lên được vị trí ông trùm mafia, thì làm sao có thể là một người tầm thường được. Doãn Kỳ bị một nhóm người chặn lại, họ bước tới mở cửa xe cho Tràn Hạo bước xuống, Tạ Chánh tay cầm một cái cặp táp bằng da màu đen cùng với Phó Cảnh và Doãn Kỳ liền bước theo sau, ba người đứng thận trọng bên cạnh của Tràn Hạo. Một người đàn ông với khuôn mặt vô cùng tuấn tú, dáng người cao lớn mặc trên người một cái áo sơ mi màu đen và cái quần jean cùng màu, phối hợp với đôi giày boat shoe không mang vớ, nhìn vào thật phong trần thật phóng bước tới đứng trước mặt của Tràn Hạo, ánh mắt thăm dò nhìn từ trên xuống dưới, không hề che giấu mình đang quan sát Tràn Hạo. Tràn Hạo cười tươi, anh vươn tay ra trước mặt người đàn ông nói. "Anh ba, nghe danh đã lâu, hôm nay mới có dịp để gặp mặt anh." Tần Gia Vỹ nở một nụ cười sảng khoái, anh vươn tay bắt tay của Tràn Gia Vỹ vừa ý nhìn Tràn Hạo bằng ánh mắt hân thật Tràn Hạo là một người đàn ông xuất sắc, từ tướng mạo cho đến phong thái, hiếm có ai có thể bì lại với Tràn Hạo. "Tôi đã nghe về cái chết của Thomas Franco thật không tồi." Tần Gia Vỹ vỗ vỗ vai của Tràn Hạo nói. "Đó là chuyện đã qua, em không muốn nhắc lại." Tràn Hạo nhìn Tần Gia Vỹ nói, anh thật chán cái lối sống đầy toan tính này. "Em muốn gặp Gia Duyên." "Được!Nhưng anh hai muốn gặp mặt em trước." Nói xong Tần Gia Vỹ dẫn đầu đưa Tràn Hạo và thuộc hạ của anh vào trong đại Cảnh vừa đi vừa nói nhỏ với Tạ Chánh và Doãn Kỳ. "Tần Gia thật sự giàu đến cỡ nào?." "Theo tôi phỏng chừng Tần Gia có 175 doanh nghiệp lớn và nhỏ, có 3000 bất động sản, 90,000 thành viên trên toàn thế giới." Sam, một thuộc hạ trung thành của Tần Gia Uy, đi bên cạnh nghe Phó Cảnh nói liền lên tiếng. Tạ Chánh, Doãn Kỳ và Phó Cảnh nghe Sam nói vậy, trong đầu ba người cảm giác choáng váng, họ biết Mafia là một trong những tổ chức xã hội đen lớn nhất trên toàn thế giới, nhưng họ không ngờ lại hùng mạnh đến như vậy. Sam nhìn thấy nét mặt bất ngờ của ba người, anh nở một nụ cười đắc ý nói tiếp. "Tôi chỉ mới thống kê tài sản hợp pháp của Tần Gia, còn những mối làm ăn phi pháp, sòng bạc và dịch vụ cho vay tôi còn chưa đề cập đến." [Tác giả Kiều Cherry - Thể loại Ngôn Tình ]Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Hắc Đạo Yêu Cô Vợ Sát Thủ của tác giả Kiều Cherry. Âu Lạc Thần chủ tịch tập đoàn Âu Thị lớn bật nhất thành phố S. Tàn nhẫn,lạnh lùng, vô tình nắm trong quyền lực của thế giới ngầm. Là lão đại của bang RỒNG ĐỎ, ai nghe đến tên bang này đều phải kinh Mạnh Hùng chủ tịch tập đoàn Cố Thị bạn thân của Âu Lạc một người lạnh lùng,tàn ác lại là lão đại của bang phái Bạch Hổ thế lực cũng không hề ít hơn Đình chủ tịch tập đoàn Doãn Thị luôn luôn nghe lời vợ bé và con riêng nghi ngờ con gái Ninh vợ bé của Doãn Đinh. Mưu mô, sảo trá, tham lam,tham sâu và cả độc gái Doãn Ngân Bích, ham vinh hoa phú quý. Tìm đủ mọi cách để hãm hại Doãn Kiều Kiều Kiều đại tiểu thư Doãn Gia. Lạnh lùng, mạnh mẽ, quyết đoán là một sát thủ bật nhất thế giới ngầm. Nghe đến tên FANNY mọi người đều không ai dám động vào. Chưa một ai biết được dung nhan của cô và đồng thời cô là nói người ta nợ nàng một nàng sẽ đòi Noãn bạn thân của Kiều Kiều. Nghêu ngạo,lạnh lùng là đại tiểu thư Noãn gia. Nam Cung Diệu chạy đến bên trong một nhà máy bỏ hoang, lấy tốc độ nhanh nhất chạy lên trên lầu, hy vọng có thể từ phía trên nhìn thấy có mấy tên sát thủ. Ước chừng qua vài phút, hai gã đàn ông mặc đồng phục đen vào trong nhà máy này, Nam Cung Diệu phán đoán bọn họ sẽ chia nhau ra tìm, cho nên anh muốn tranh thủ dùng tốc độ nhanh nhất cắt đứt quan hệ với hai người này, nếu không chờ một hồi nhiều người, sẽ rất phiền họ vào bên trong, mỗi người trong tay đều cầm một khẩu súng lục vô thanh, dè dặt đi lên lầu, súng của Nam Cung Diệu cũng là vô thanh, như vậy sẽ không dẫn những sát thủ khác dù bọn sát thủ bước chân rất nhẹ, người bình thường đều không cảm thấy được, nhưng tai Nam Cung Diệu rất nhạy bén, anh đã cảm thấy được bước chân sát thủ càng ngày càng gần, lòng anh dâng lên theo, Nam Cung Diệu núp ở một bên cầu thang, một tay giơ súng, một tay cầm dao găm, vì còn chưa xác định có bao nhiêu sát thủ, cho nên anh muốn tiết kiệm được thanh âm rất gần, Nam Cung Diệu núp ở một bên cầu thang, họng súng nhắm ngay đầu bậc thang, không lâu sau, một cài đầu đen sẫm hiện ra, Nam Cung Diệu không chút suy nghĩ bắn một phát, phía trước sát thủ kêu cũng không kịp phát ra, đã ngã xuống, Nam Cung Diệu đồng thời hung hăng đâm con dao nhọn vào tim sát thủ thứ hai, chỉ trong nháy mắt, sát thủ đau không ngừng nhếch miệng, cũng chầm chậm ngã Cung Diệu đeo bao tay vào, nhặt súng lục vô thanh trong tay bọn họ lên, cẩn thận kiểm tra giấy tờ trên người bọn họ, xem một chút có có manh mối không, thì ra hai người này là sát thủ Nhật Bản chuyện nghiệp, Nam Cung Diệu lạnh lùng cười một tiếng."Nhật bản, kỹ nữ trai bao, hừ."Nam Cung Diệu rời khỏi, anh ước lượng Lãnh Đông sẽ nhanh đến, vì vậy anh lặng lẽ đến chỗ vừa mới nhảy xe, trốn vào mọt chỗ an toàn, chờ Lãnh Đông xuất hiện, vì những sát thủ kia như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới anh sẽ lại trở lại. Quả nhiên qua khoảng mười phút, xe Lãnh Đông đến, anh thật nhanh xuống xe chuẩn bị đi tìm Nam Cung Diệu, ngay lúc cửa xe vẫn chưa đóng, Nam Cung Diệu đã đứng trước mặt anh."Lên xe.""Anh Diệu."Hai người lên xe thật nhanh rời đi."Lãnh Đông, chuyện hôm nay cậu xem thế nào?"Nam Cung Diệu lạnh lùng nói, trong lòng đang suy nghĩ, là ai chú ý phái sát thủ, anh tin tưởng trên địa bàn của anh, không người nào dám động thủ với anh, lúc này đây sát thủ là người Nhật Bản, xem ra đối phương chuẩn bị đưa anh vào chỗ chết, thế nhưng lại chạy đến Nhật Bản thuê sát thủ, chỉ là đối phương còn đánh giá thấp thực lực của Nam Cung Diệu, cho dù bên cạnh không mang theo anh em, chỉ bằng thân thủ của anh cũng có thể phá vỡ vòng vây .Hôm nay nếu như không phải là lo Mộ Hi sợ hãi, anh nhất định vui đùa cùng bọn họ một chút, ở chỗ này khắp nơi đều có anh em của anh, lúc này đây anh chỉ là không muốn làm lớn chuyện, bởi vì anh còn muốn bắt được kẻ xúi giục phía sau."Anh Diệu, tôi cẩn thận nghĩ, những người này không thể nào là người bản địa, vì chỉ có người ở phía ngoài mới dám xuống tay với ngài, cũng có lẽ là người địa phương thuê được sát thủ phía ngoài, tôi tin tưởng phàm là sát thủ bản địa không người nào dám nhận việc này, đây là công việc mất mạng, ai cũng biết.""Cậu phân tích vô cùng đúng, tôi vừa mới giết chết hai người, bọn họ tất cả đều là người Nhật Bản.""Người Nhật Bản? Xem ra có người muốn mạng anh Diệu của chúng ta.""Lãnh Đông, chúng ta không ngại hãy vui đùa cùng bọn họ một chút.""Hiểu, Anh Diệu.""Đúng rồi, Mộ Hi đâu?""Anh Diệu hiện tại cô ấy đã đến thị trấn, tôi vừa mới đưa cố ấy đến trạm xe buýt.""Uh, chúng ta trở về, nói cho bên kia chuyện hủy bỏ tất cả, hai người vừa mới chết, cảnh sát nhất định sẽ điều tra , hai ngày nay tin tức sẽ rất căng thẳng, hai ngày nữa lại bàn.""Vâng, Anh Diệu." Tống Kiều gửi một tin nhắn cho A Xán sau đó dẫn theo cô gái lạ mặt rời khỏi gái sau khi yên vị trong xe Tông Kiều mới bắt đầu thả lỏng mà thân thiện chào hỏi- Chị thật tốt bụng, tôi có thể biết tên của chị là gì không ạ?Tống Kiều khởi động xe, không nóng không lạnh đáp lời- Chẳng phải cô đến đây là tìm tôi sao? Ngay cả mục tiêu nhiệm vụ cũng không tìm hiểu kỹ sao thành sát thủ chuyên nghiệp gái thu lại vẻ mặt hòa nhã yếu đuối ban đầu, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Tống Cô cũng nhạy bén đó, nhưng bấy nhiêu còn chưa đủ để cứu mạng cô ta nói xong thì lập tức động thủ, nhưng vẫn là không nhanh hơn Tống chỉ dùng một chiêu đã ra đòn chí sát thủ bị trói dính vào ghế xe, ánh mắt phẫn nộ nhìn Tống Kiều- Cô dám bẫy tôi?Tống Kiều nhếch môi, dửng dưng đáp- Là do cô đã quá khinh địch minh mới này tôi dùng để đối phó với những người như cô điều thì ngoan ngoãn đi, tôi không muốn phải nặng tay với cô Cô nghĩ tôi sẽ sợ chết ư?Tống Kiều nhướng mày, lời nói ra khiến cho nữ sát thủ không rét mà run- Tôi biết cô không có cảm giác đau tôi có cách khiến thuốc trong người cô mất tác muốn thử chút không?- Cô là ai?Tống Kiều quay sang tập trung lái xe, lười biếng đáp- Nói với cô rồi mà, nên tìm hiểu mục tiêu trước khi nhận nhiệm vụ chứ. Thật là…Nữ sát thủ câm nín, cô ta đương nhiên đã có thông là người trước mặt này khác xa với những gì cô ta tìm hiểu, cô ta có cảm giác đã gặp phải nữ bi3n thái còn mạng quay về, cô ta nhất định sẽ giết Kiều không hề biết hình tượng của mình trong mắt “đồng nghiệp” lại tệ như vậy, cô chẳng qua là có ý tốt đây không ít thuộc hạ của Kỷ Đình Dạ, chỉ cần sơ hở thì sẽ về với đất mẹ của Tống Kiều rời khỏi thành phố, lúc vô tình nhìn qua kính chiếu hậu cô mới biết có người bám theo Kiều nhíu mày, cô vừa tăng tốc độ cắt đuôi bọn họ vừa gọi cho Kỷ Đình vẻ hắn đang dự một buổi tiệc tối, bên trong điện thoại có rất nhiều tạp Kiều không muốn mất thời gian, trực tiếp nói ra yêu cầu của mình- Tôi biết anh muốn tốt cho tôi không phải tội bảo bọn họ quay về cơn thịnh nộ của Tống Kiều, Kỷ Đình Dạ lại rất bình vẫn giữ tông giọng trầm ấm khi nói chuyện với cô- Bên ngoài không an nhiều kẻ không có mắt muốn nhắm vào chỉ lo em lại rơi hiểm thôi. Tống Kiều vẫn không có ý định tiếp nhận lòng tốt của Kỷ Đình Dạ, cương quyết đáp- Cảm ơn nhưng tôi không phải pha lê dễ tự tin có thể bảo vệ tốt bản tiên sinh, nếu còn muốn tiếp tục mối quan hệ này thì tôi mong anh hãy tôn trọng quyền cá nhân của trong điện thoại vọng đến âm thanh ngọt ngào của phụ nữ đang gọi Kỷ Đình Dạ, khiến cơn giận của Tống Kiều được nhân lên gấp nhiều dứt khoát cúp điện thoại, tự mình lái xe cắt đuôi đám vệ sĩ đằng sát thủ ngồi ghế phó lái lần đầu tiên cảm giác được nguy cơ, bản năng sinh tồn khiến cô ta nắm chặt dây an kiến Tống Kiều thi triển kỹ thuật lái xe, sắc mặt cô ta thoáng chốc trắng còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là nhiệm vụ đáng quên nhất trong lịch sử hành nghề sát thủ của cô phía Kỷ Đình Dạ sau khi bị Tống Kiều cúp máy ngang, hắn liên tục gọi lại nhưng đều không liên lạc Đình Dạ cau mày, từ người hắn tỏa ra khí lạnh khiến vị tiểu thư nào đó cũng sợ hãi không dám tiến hắn quay đầu lại, cô ta kia liền lấy lại bình tĩnh nở nụ cười lấy lòng- Kỷ tổng, mọi người vẫn còn đang đợi anh bên Đình Dạ lạnh lùng liếc cô ta khiến cô ta suýt đứng không bản thân đã phạm sai lầm, cô gái liền tỏ ra hối lỗi- Tôi xin lỗi nếu sự vô ý của tôi đã gây phiền phức cho Đình Dạ lướt qua cô ta, lạnh lùng nói- Cô sẽ trả giá cho sự “vô ý” này để nhớ rằng đừng bao giờ dùng chiêu trò với mặt cô gái trắng bệch, cả người lảo đảo bám vào bức ta còn nghĩ sẽ qua ải này, nhưng vẫn là không là người khác, có lẽ cô ta đã đuổi theo để xin tha tiếc người cô ta đắc tội là Kỷ Đình Dạ, nếu cô ta đuổi theo thì tình hình sẽ càng tồi tệ người có mặt sau khi thấy Kỷ Đình Dạ tức giận rời đi đều vô cùng hoang mang, ai cũng tự ngẫm xem vừa rồi bản thân có nói sai điều gì hay biết vị tổng tài này mưa nắng thất thường, nhưng giận đến như vậy ở nơi đông người thì là lần đầu khi ngồi vào trong xe, Phong Khiêm liền gọi cho một trong các thuộc hạ nhận lệnh theo bảo vệ Tống Hạ tiểu thư đang ở đâu?Bên trong đầy âm thanh xe cộ, kẻ kia qua một lúc mới bình tĩnh báo cáo- Chúng tôi đã mất dấu cô ấy, hiện giờ vẫn không thể biết được là cô ấy đi Đình Dạ giựt điện thoại trong tay Phong Khiêm, lạnh giọng ra lệnh- Tất cả quay về, tự mình đến giới đường chịu bên kia hít một ngụm khí lạnh, sau đó truyền đến âm thanh ngắt kết Khiêm muốn giúp bọn họ nói vài lời, nhưng thấy sắc mặt âm trầm của Kỷ Đình Dạ thì không dám mở bảo bọn họ vô dụng như vậy, lại để Hạ tiểu thư phát hiện Kiều lái xe đến một căn nhà gỗ nằm ở ngoại khi cô dừng lại, nữ sát thủ bên cạnh liền bày ra vẻ mặt sống sót sau thảm Kiều rất không thích dáng vẻ này của cô ta, thẳng thắn phê bình- Nhát gan như vậy còn muốn làm sát thủ, đúng là mất sát thủ không đáp lời Tống Kiều, sau khi được thả tự do thì lảo đảo bước ta dùng thân xe làm điểm tựa, bất lực nói- Nếu phải ngồi lên xe cô một lần nữa tôi thà chết còn Kiều bĩu môi, khinh thường đáp- Vô sát thủ bị cô công kích, cảm thấy rất uất ức nhưng lại không thể phản không gian xung quanh, cô ta khẽ nhíu mày- Đây là nơi nào? Sao cô đưa tôi đến đây?Tống Kiều vừa mở cửa xe vừa đáp- Đây là căn cứ bí mật của tôi, rất an toàn. - Vì sao cô lại giúp tôi? Chẳng lẽ cô quên tôi đến là để giết cô à?Tống Kiều ngẩn ra, cô cũng không biết tại sao mình lại làm chỉ nghe theo trực giác của chính mình, nói bảo rằng đừng để cô gái trước mặt gặp nguy Này, nghĩ gì đấy?Nữ sát thủ không nghe thấy Tống Kiều trả lời thì mất kiên nhẫn gọi nói đó thành công kéo Tống Kiều về thực lấy lại dáng vẻ thường ngày, hờ hững đáp- Do tôi chướng mắt quá, chưa thấy sát thủ chuyên nghiệp nào lại diễn xuất giả trân như cô vậy còn mang theo vết thương đi làm nhiệm vụ, đúng là coi thường người khác quá sát thủ sững sờ, không thể tin là Tống Kiều nhìn ra được mình bị ta hắng giọng, bắt đầu ngụy biện- Đây cũng tính là vết thương ư? Còn không bằng kiến Kiều khoanh tay, hất hàm nhìn nữ sát thủ vẫn đang cố tỏ ra mình ổn- Vậy cô bỏ tay ra và đứng thẳng tôi xem bắt quả tang, nữ sát thủ chỉ còn cách im gây mất cảm giác chỉ hiệu quả trong 12 giờ, cô cứ nghĩ đây là nhiệm vụ đơn giản nên không xử lý vết Kiều lắc đầu, nói bằng giọng dịu dàng hiếm có- Đứng đó làm gì nữa, còn không vào trong khâu vết cô muốn tôi đến bế cô vào?Nữ sát thủ liếc Tống Kiều, hận không thể hung hăng đánh cô một chị này tốt thì tốt thật đấy, nhưng thái độ lại quá gợi nết này thật không thể nào ưa vậy, sâu bên trong cô vẫn rất cảm kích Tống cũng là lần đầu tiên có người quan tâm đ ến sống chết của cô..

cô vợ sát thủ thần bí