1 tế bào + 1 thoi vô sắc = 2 tế bào con Tức là: Từ 1 tế bào mẹ qua 1 lần nguyên phân tạo ra 2 tế bào con. Trong quá trình đó có 1 thoi vô sắc được hình thành Gọi k là số lần nguyên phân. Q là số thoi vô sắc hình thành
Nhân vật chính của câu chuyện là Quinn McKenna (Boyd Holbrook) - một xạ thủ thuộc lực lượng Biệt kích của quân đội Mỹ. Trong một lần thực hiện nhiệm vụ, biệt đội của McKenna phát hiện ra con tàu vũ trụ của một loài sinh vật ngoài hành tinh bí ẩn rơi xuống Trái đất. Toàn bộ đội của anh bị nó sát hại, và chỉ còn duy nhất McKenna là sống sót.
Tác giả NVH Hậu Ak -- Thể loại: Tiên hiệp , Truyện Sắc - Truyện nói về cậu Vân Linh, được truyền thụ cả y thuật và võ công của sư phụ. Sau khi sư phụ mất cậu đã sáng tạo ra môn võ công mà sư phụ lúc còn không thể tìm hiểu ra được từ một cuốn sách cổ. Truyện có nhiều tình tiết sắc hiệp hấp dẫn và những trận đánh cái thế.
Hẹn Hò Chốn Công Sở. The Office Blind Date (2022) Tập 12/12 VIETSUB. Bạn đánh giá: 10. 9.8 35 Đánh giá. Phim Chuyển Thể Phim Lãng Mạn Tâm Lý Tình Cảm. Các tập. Thông tin. Trailer.
Vậy, một hình xăm thiên thần mang lại những ý nghĩa sâu sắc gì cho chủ nhân của nó? Việc cài đặt một hình xăm thiên thần không chỉ là ước muốn của chủ nhân về sự may mắn, hơn nữa là nhu cầu được bảo vệ bản thân trước hầu hết nguy hiểm, sóng gió vào cuộc sống.Ngoài ra, cùng với hình xăm thiên
Đề bài: Phân tích hình ảnh bãi cát và người đi trên bãi cát trong Bài ca ngắn đi trên bãi cát để thấy được tâm trạng bi phẫn của Cao Bá Quát
Vô hình thần công - Tác giả Tiểu Long Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email truyensextv@gmail.com nhé! Trong khung cảnh về chiều, Âm thiên cốc trở nên tối mịt. Từ dưới Âm cốc nhìn lên bầu trời chỉ thấy một vài tia sáng le lói. Rõ ràng nơi đây cách xa hẳn với thế giới bên ngoài.
Vay Nhanh Fast Money. Truyện 18+ Truyện sắc hiệp Truyện Vô Hình Thần Công Tác giả Lục Thiếu Du Tình trạng Hoàn thành Mới nhất Xin donate cuối cùng!!! 24/06/2022 20640 Truyện nói về cậu Vân Linh, được truyền thụ cả y thuật và võ công của sư phụ. Sau khi sư phụ mất cậu đã sáng tạo ra môn võ công mà sư phụ lúc còn sống không thể tìm hiểu ra được từ một cuốn sách có nhiều tình tiết sắc hiệp hấp dẫn và những trận đánh cái thế. Truyện nói về cậu Vân Linh, được truyền thụ cả y thuật và võ công của sư phụ. Sau khi sư phụ mất cậu đã sáng tạo ra môn võ công mà sư phụ lúc còn sống không thể tìm hiểu ra được từ một cuốn sách có nhiều tình tiết sắc hiệp hấp dẫn và những trận đánh cái thế.
Trang web là trang dự phòng của trang web Trước dây còn có tên khác như vv..., đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện. Phần 202 Trên khán đài, Vân Linh và chúng nữ đều cơ hồ nhìn mỹ nhân trong chiếc lồng đến ngơ ngốc. Mỹ nhân đó không phải ai khác mà chính là Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng. Mỹ nữ hạng nhất ma mãnh cực kỳ, xinh đẹp nổi bật xứng danh trong hàng ngũ tứ đại mỹ nhân của lục địa. Có điều do Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng tu luyện công pháp thường xuyên, cực ít khi xuất hiện ở võ lâm. Nàng lại ở xa hẳn nơi phồn hoa trung thổ, nên khách giang hồ không biết được sắc đẹp của nàng như thế nào, vì thế mà Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng đã bị để ngoài danh sách mỹ nhân đệ nhất thiên hạ. Nếu mà nàng xuất hiện giang hồ sớm hơn một chút, thì đệ nhất mỹ nữ trên giang hồ còn phải có thêm tên nàng trong đó, ngũ đại mỹ nữ chắc cũng không có gì không được. Hiện giờ Vân Linh kinh ngạc nhìn Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng thần thái cực kỳ lạ lẫm. Chàng thấy Lạc Băng Băng hai mắt mơ màng, hoàn toàn mất đi sự sắc sảo vốn có. Nàng đứng đó nhìn mọi người như một kẻ ngớ ngẫn, không có chút trạng thái kinh mang hay khác lạ cả. Nếu gặp phải người khác chưa từng quen biết Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng thì không thể nhận ra sự khác lạ đó. Nhưng đối với Vân Linh thì đây đúng là một đại sự kiện thần bí. Thật là không thể hiểu nổi. Vân Linh lúc này vừa lo lắng vừa buồn phiền. Nữ nhân bên dưới là thù nhân của chàng hay là thân nhân của chàng. Những ngày tháng cũ nơi hoang đảo dào dạt như những cơn sóng lớn ập tới, từ từ hiện rõ trong tâm trí chàng tình cảnh hận thù, luyến ái, mờ hồ đan xen lẫn nhau, quấn quýt như những mối rối không biết tìm đâu để gỡ. Vân Linh hận Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng bỏ chàng lại trên hoang đảo mà đi, khiến chàng tuyệt vọng gần như muốn chết. Ngày đó nơi hoang đảo nếu chàng không kiên trì cố gắng, liều lĩnh vượt biển ra đi, thì chàng chết trên hoang đảo cô tịch không một ai hay biết. Nhớ đến cảm giác sống chết trên chiếc thuyền nhỏ, lênh đênh trên biển đói khát mấy chục ngày trời. Vân Linh không thể không nổi giận sự phản bội tệ hại của Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng, ra đi không nói một lời, cướp đi con thuyền tốt nhất, chiếm hết cả tiện nghi cũng như cơ hội rời đảo của chàng. Nếu hai người ngày đó cùng nhau ra đi, trên con thuyền đầy đủ vật dụng, đầy đủ lương thực và bản đồ, thì hai người có khi đã về đến đất liền, đâu có phải gặp những chuyện khổ cực thế này. Vân Linh trong lòng thầm than, nhìn Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng ở bên dưới đang ngơ ngốc đứng trong lồng sắt, vừa thương mà cũng vừa hận nàng. Đó chính là cái giá phải trả cho hành động tệ bạc của nàng khi xưa. Có điều Vân Linh không hiểu tại sao Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng lại bị lâm vào tình cảnh thế này. Nàng đi trên thuyền ngày đó đã xảy ra chuyện gì. Vì sao mà nàng lại bị người khác bắt được, lại còn ngơ ngẫn để người ta mang mình đi bán như một món hàng nữa chứ. Thật là khó hiểu. Kỷ Lan ngồi bên cạnh Vân Linh khẽ lên tiếng – Vân ca. Làm sao mà Băng tỷ tỷ lại bị người ta bắt được đem bán thế kia. Vân Linh cũng mơ hồ về điểm này. Chàng chưa kịp nói gì thì Lộ Hoa Phương đã kêu lên – Mọi người mau xem. Có người ra giá đến 1000 lượng vàng ròng rồi kìa. Nam tử hán ra giá 1000 lượng vàng ròng để mua lấy Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng lại là phó thủ lĩnh của bang Khô Cốt, Bành Đại Tư. Bành Đại Tư lúc trước vì muốn cướp mỹ nhân Lộ Hoa Phương về dâng cho đại vương Hô Lô Tú Diện nhưng không thành. Do đó lần này hắn đã cho giá thật cao để quyết mua được người đẹp Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng về cho đại vương. Chính vì điều đó khiến cho quan khách tham gia đấu giá phải một phen kinh hãi, không thể tưởng được có người lại quyết vì người đẹp mà bỏ ra một số tiền lớn như thế. Lộ Hoa Phương ban nãy chỉ nghe có người xướng lên giá cao đến 1000 lượng vàng, nhưng tuyệt không biết kẻ định mua mỹ nữ ở trong lồng sắt là ai. Bây giờ vì có quá nhiều người quay đầu nhìn về phía Bành Đại Tư nên nàng mới nhận ra kẻ vừa nãy đã vũ nhục nàng. Lộ Hoa Phương phát hiện ra kẻ thù, tức thì giận dữ nói – Đồ sắc lang đại hỗn đản. Tệ hại thật. Xuân Ý trong lòng lo lắng sợ hãi nói – Vân ca. Chàng mau ra giá nhanh lên. Không thì người ta mua được Băng tỷ mất. Ở bên chỗ sàn đấu giá. Lão chủ toạ đã bắt đầu gõ lên tiếng búa lần thứ nhất, miệng lão nói lớn – Đấu giá lần một. Chư vị xin hãy lưu ý. Tại hạ bắt đầu đợi sau 1 khắc sẽ bắt đầu gõ búa lần 2. Nếu như trong 3 hồi gõ búa liền, không có ai chịu bỏ giá cao hơn, phần thắng cuộc sẽ thuộc về người ra giá cao nhất cuối cùng. – Bùm … hồi búa thứ hai. – Ta ra giá 1100 lượng. – Tiếng của một nữ tử vang lên, âm thanh mê hoặc lạ thường, vừa êm dịu mà lại vừa thánh thoát, dễ nghe cực kỳ. Nữ nhân vừa nói lên, lập tức bắt gặp vô vàn ánh mắt nhìn vào mình. Thế nhưng nàng ta không lấy thế làm e ngại, tự tin nhìn xung quanh. Vân Linh và Xuân Ý đều đồng thời nhận ra nữ nhân đó chính là chủ nhân của Lạc Xuân Viện, Hoa Cầm mỹ phụ. Hoa Cầm chuyến này đến nơi đây cũng chỉ là định xem qua. Nhưng không ngờ lại gặp một món hàng đáng giá như Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng nên mới quyết định lên tiếng tham gia đấu giá. Việc làm của Hoa Cầm không có gì là lạ đối với khách nhân nơi này, bọn họ vẫn thường chứng kiến Hoa Cầm mua các mỹ nữ nơi đây về làm kỷ nữ dưới trướng của ả. Chỉ có Vân Linh là thấy lạ lùng, chàng không tin một người dám bỏ ra 1100 lượng chỉ để mua một nữ nhân đẹp về làm kỷ nữ. Làm như vậy giống như là mua con bò đực để mong nó đẻ ra con bò con, thật là vô lý hết sức. Bành Đại Tư đang hí hửng tưởng rằng đã mua được người đẹp. Bây giờ lại bị Hoa Cầm phá ngang nên rất tức giận trừng mắt nhìn sang đám người của Hoa Cầm, miệng thét – Ta trả 1200 lượng. – Hi … hi … ta trả 1250 lượng. – Ta trả 1300 lượng – Ta trả 1350 lượng. – Hoa Cầm tiếp tục nói – Ta trả 1500 lượng. – Bành Đại Tư tức giận kêu to. Hoa Cầm mỹ phụ cười nhạt. Tự động ngồi xuống, hai mắt khép hờ, dường như không có ý tranh đoạt cùng Bành Đại Tư nữa. Lão chủ toạ khuôn mặt tươi rói, trong lòng sục sôi sung sướng. Lão không tưởng được nữ nhân mỹ lệ kia lại có giá cao đến thế. Nếu như lần này bán được món hàng này, theo lẽ thường 10% trăm giá bán sẽ là phần thưởng cho lão. Chu cha. Ta phải làm gì với món tiền này đây? Phải cưới thêm một bà vợ thôi. – Bùm, có ai trả giá cao hơn người này nữa không? Mau mau báo giá nào? Tiếng của lão chủ toạ lại vang lên, âm thanh phấn khích. Vân Linh lúc này thấy tình thế đã đến lúc căng thẳng, liền ra hiệu cho Kim Bằng Sa Vương lên tiếng. Kim Bằng Sa Vương dù không hứng thú với việc bỏ ra nhiều tiền như thế chỉ để đổi lấy một mỹ nữ, nhưng gã cũng không dám trái lệnh Vân Linh, tuỳ tiện ra một cái giá cực kỳ quái dị 1510 lượng. 1510 lượng chính là cái giá thấp nhất theo quy định để có thể tham gia tranh đoạt món hàng đấu giá. Quy định này nhìn chung rất ít ai sử dụng đến. Thông thường những khách hàng đến đây đều là cự phú giàu có hay đại vương hùng cứ một phương, giá mỗi lần rao lên cũng chênh nhau từ 50 – 100 lượng, ít ai đưa ra cái giá khít khao kiểu này. Toàn trường sau khi nghe tiếng rao giá của Kim Bằng Sa Vương thì đều ngẫn cả ra mà nhìn, tất cả đều kinh ngạc trước một cái giá đưa ra kỳ cục như thế, trước giờ chưa thấy qua. Mà cũng lạ nốt. Nếu một kẻ giàu có dám bỏ đến hơn 1500 lượng ra để mua một mỹ nữ, làm sao lại có thể keo kiệt kiểu đó, ra cái giá chênh lệch với đối phương chỉ đúng 10 lượng mà thôi, thật là không thể hiểu nổi ra làm sao. Bành Đại Tư kinh nghi lẫn tức giận nhìn sang phía đám người Kim Bằng Sa Vương. Gã biết vừa nãy đã chọc đến bọn người này, do đó cho rằng vì chuyện lúc nãy nên bọn người Kim Bằng Sa Vương mới chọc gậy bánh xe vào gã như thế. Bành Đại Tư không tin Kim Bằng Sa Vương lại muốn mua mỹ nữ kia. Theo gã biết Kim Bằng Sa Vương từ trước đến nay không phải là kẻ háo sắc, thú vui của Kim Bằng Sa Vương chính là sưu tầm các món đồ cổ, càng cổ càng thú, không phải là kẻ thích chuyện trăng hoa, vì vậy gã không ngờ lần này Kim Bằng Sa Vương chính là muốn mua mỹ nữ này. Tuy nhiên, phía Kim Bằng Sa Vương đã ra giá, Bành Đại Tư cũng không thể ngồi yên, gã liền thét giá lên 1550 lượng. Thế nhưng không ngờ Kim Bằng Sa Vương lại tiếp tục ra giá, lần này lại là 1560 lượng, hơn giá của Bành Đại Tư đúng 10 lượng. Bành Đại Tư hết sức bực mình, lại ra giá 1600 lượng. Kim Bằng Sa Vương tâm ý không đổi, lại tiếp tục ra giá 1610 lượng. Bành Đại Tư nổi khùng, lần này không thèm ra giá thấp nữa, một lúc đẩy giá lên 2000 lượng. Đến khi này, toàn bộ khán phòng ồn ào cả lên. Âm thanh kinh hỉ vang lên, nhiều tiếng suýt xoa trước một cái giá cao ngất trời như thế. Ai nấy cũng bắt đầu quay sang xem Kim Bằng Sa Vương lần này sẽ ra giá như thế nào. Tuy nhiên, đến lúc này chính bản thân Vân Linh cũng không biết nên làm sao. Kim Bằng Sa Vương trong lòng nổi sóng, nhìn sang Vân Linh nhỏ giọng nói – Đại vương. Thuộc hạ cho rằng chúng ta không nên tranh đấu với gã Bành Đại Tư ở đây làm gì. Nếu đại vương thích mỹ nhân đó, lát nữa thuộc hạ sẽ cho người tìm xem bọn chúng ở đâu, rồi tiến hành cướp lấy mỹ nhân vào tay, như vậy còn hữu hiệu hơn. Vân Linh lúc này cũng không còn cách nào khác. Nếu bỏ hơn 2000 lượng vàng ra chỉ để mua một mình Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng thì đúng là kỳ quái. Dù sao đi nữa số vàng này cũng không phải là của chàng. Bây giờ vì chuyện của Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng mà chàng lấy tiền của bọn chúng để mua nàng thì thực sự không thoả đáng. Đặc biệt là số tiền lại lớn như thế. Hơn 2000 lượng vàng ròng chứ đâu phải ít. Vậy là mọi chuyện coi như đã xong. Dưới sự chứng kiến của quan khách, Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng đã bị bán cho Bành Đại Tư, sau đó sẽ theo người của hắn rời khỏi đây. Kỷ Lan và Xuân Ý đều ngơ ngẫn cả người. Hai nàng không thể ngờ Vân Linh lại không chịu bỏ tiền ra mua lấy Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng. Thế rồi không ai bảo ai đều trợn mắt nhìn Vân Linh một cách giận dữ. Kim Bằng Sa Vương biết chuyện này tất cả là do mình. Vì thế đành phải lên tiếng, nói là bản thân hắn cũng không có tiền nhiều như thế ở chỗ này, muốn mua nữ nhân kia cũng không thể được. Vân Linh biết hai nàng giận mình, nhưng ở nơi đây tai vách mạch rừng, chàng không thể để lộ ra ý định cướp người cho 2 nàng biết, cho nên chỉ còn cách giả lơ, kệ hai nàng có giận chàng như thế nào nữa cũng chịu thôi.
Vân Linh mặc dù không muốn nhưng cũng phải nhìn lại. Chàng chau mày đưa ta cởi áo choàng khoác lên mình mỹ Liên Hoa khuôn mặt đỏ như lửa hổn hển nói– Thiếu hiệp hãy giết ta đi !Vân Linh biết nữ nhân đã bị cho uống dâm dược nên mới xảy ra tình trạng như thế. Chàng đã từng có kinh nghiệm đối với việc này rồi, nhưng hiện tại cũng chưa biết làm Linh vội hỏi– Nương nương có biết cách nào ra khỏi nơi đây không ?Ngọc Liên Hoa nói– Thiếu hiệp hãy cỡi trói cho Linh tuy không mang kiếm, nhưng chàng nhờ vào Vô hình thần công nên đã nhanh chóng phá bỏ xích ở tứ chi của Ngọc Liên Liên Hoa vừa ngồi dậy thì chiếc áo choàng che hờ thân hình tuột hẳn ra để lộ một đôi bồng đảo nõn nà cao Linh đỏ mặt vội vàng quay Liên Hoa mặc dù bị dâm dược hành hạ nhưng vẫn gắng gượng bước chân xuống chỉ đi được mấy bước thì không sao gượng nổi nữa ngã nhào áo choàng rớt xuống dưới chân. Vân Linh trong lúc cấp thời không kịp suy nghĩ gì nữa vội đưa ta đỡ lấy người nữ giật mình thấy nữ nhân thân thể nóng hừng hực như lửa, da dẻ mềm mại vô cùng, và một mùi u hương mỹ nữ bốc lên mũi làm cho chàng bâng Liên Hoa toàn thân run rẩy quay người lại hai tay ôm chặt lấy cổ chàng. Đôi nhũ hoa áp sát vào vùng thượng đẳng của Vân Linh, hơi thở như lan như xạ phả vào mặt thiếu Linh ôm lấy người ngọc bối rối không biết tính Liên Hoa run rẩy nói– Người mau đưa ta đến bên góc tường bên trái. Ta sẽ chỉ người cách thoát Linh vội cúi xuống bồng Ngọc Liên Hoa lên rồi tiến lại bên góc Liên Hoa hai tay ôm chặt lấy cổ chàng nói qua hơi thở gấp rút– Người ấn vào phiến đá nhô lên Linh vội đưa mắt tìm kiếm, chàng mừng rỡ thấy một phiến đá hơi nhô lên như lời của Ngọc Liên Hoa liền vội lấy chân ấn mấy tiếng động xè xè nổi lên rồi một khung cửa hẹp mở ra. Vân Linh vội bước vào. Khung cửa tự động đóng ngay trong là một gian phòng khá rộng. Phía trên ăn thông với bên ngoài, do vậy ánh sáng chiếu vào rất rõ Linh nhìn lên thấy khoảng cách khá cao, không thể nhảy lên trên được. Chàng không hiểu tại sao Ngọc Liên Hoa lại bảo chàng đưa vào này Ngọc Liên Hoa toàn thân đã trở nên yếu ớt, đôi mắt như có lửa, đôi môi khô nứt Liên Hoa yếu ớt– Ta chết mất ! Người mau giết ta đi!Vân Linh biết nữ nhân đang bị dâm dược hành hạ mới trở nên như vậy. Chàng không biết trước kia Ngọc Liên Hoa ác như thế nào, nhưng hiện tại thì thật đáng Liên Hoa vùi mặt vào cổ chàng thân hình run lên bần Linh bối rối vội đặt nữ nhân nằm xuống. Nhưng hai tay nữ nhân bám chặt như sên không chịu rời cúi xuống định rỡ tay Ngọc Liên Hoa ra nhưng đôi môi nức nẻ kêu lên khe khẽ– Đừng! Đừng bỏ ta !Vân Linh không biết làm sao, chỉ nhăn mặt đưa tay cố gỡ hai cánh tay nữ nhân đang ôm chặt cổ nhân toàn thân rủ rượi như chẳng còn chút sức lực, thế nhưng hai cánh tay tròn trắng như bạch ngọc lại có một sức mạnh kỳ lạ. Vân Linh cố hết sức cũng không sao gỡ hai tay Ngọc Liên Hoa ra khỏi cổ chàng. Không những thế, cả mặt chàng cũng bị nữ nhân kéo mạnh vào ngực. Đôi nhũ phong no tròn chụp lên mặt chàng làm Vân Linh thấy chới với trong mùi u hương nồng nặc và cảm giác cọ sát thật kỳ Linh bất giác nhớ lại cuộc ái ân giữa chàng với Tiêu Hồn ma nữ và Sử Nguyệt Nga. Chàng không kiềm chế được quàng tay ôm chặt lấy mỹ nhân, đôi môi đắm say hôn lên đôi nhũ hoa tuyệt thân nữ nhân run rẩy quấn chặt lấy chàng, hai người nằm đè lên nhau trong thạch Liên Hoa đã bị dâm dược tấn công còn biết gì nữa. Nàng quấn chặt lấy Vân Linh không rời, đôi môi liên tiếp cất lên những âm thanh khêu Linh như bơi trên bể sóng tình nhấp nhô, toàn thân nhịp nhàng lên xuống, ngất ngây trong vùng khoái người không còn quang tâm đến thực trạng xung quanh như thế nào nữa mà chỉ biết quấn chặt lấy nhau, cùng đưa nhau lên đỉnh vu Liên Hoa gần 40 mươi năm lăn lộn giang hồ chỉ toàn chém với giết, chưa từng gần gũi nam nhân bao giờ. Đến nay mới được thưởng thức hương vị của ái ân thì xiết bao say gian cứ thế trôi qua. Một lúc lâu sau Vân Linh tỉnh giấc thấy mỹ nhân đang say đắm trong giấc nhớ lại mọi sự, tự nhiên toát mồ hôi hột không biết tính toán ra Liên Hoa khẽ cựa mình tỉnh dậy. Đôi mắt ngọc chợt nhìn thấy nam nhân đang ngồi bên cạnh nhìn Liên Hoa vội nhỏm người ngồi dậy nhìn thiếu người đưa mắt nhìn nhau không biết nói lời gì .Ngọc Liên Hoa biết trinh tiết cả đời mình đã trao cho người ta. Bây giờ biết tính sao đây. Y quá nhỏ tuổi, khó mà tính chuyện kết hợp trăm năm cho Liên Hoa thở dài nhắm mắt lại, đưa tay vung lên đánh thẳng vào đầu định tự sát cho thế đó thật bất ngờ, nhưng Vân Linh đã kịp vung tay nắm lấy cổ tay nữ nhân.– Nương nương không được chết!Ngọc Liên Hoa không biết làm sao vung tay còn lại định tự tử lần Linh làm sao lại để nữ nhân chết dễ dàng như vậy được. Chàng chồm người tóm lấy cánh tay còn lại của Ngọc Liên giật mình thấy hai dòng nước mắt từ từ nhỏ ra chảy dài xuống đôi gò má mịt màn của mỹ tư xúc động, chàng vội kéo hai tay mỹ nhân áp sát vào người rồi ôm chặt lấy cả người Ngọc Liên người ngã nhào xuống đất nằm đè lên mặt hai người áp sát vào nhau. Đôi môi Vân Linh áp vào môi nữ nhân với một nụ hôn dài. Nữ nhân môi mím chặt không chịu tiếp nhận. Đột ngột toàn thân nữ nhân run rẩy. Hoá ra ngọc âm động của nàng đã lại tiếp nhận quân tử kiếm của Linh nhịp nhàng lên xuống, hai tay vuốt ve thân thể người ngọc. Hồi lâu sau, Ngọc Liên Hóa bật lên tiếng rên nho nhỏ. Toàn thân run rẩy, hai tay mỹ nhân quành lên cổ người đưa nhau vào giấc mộng ái ân.
vo hinh than cong