Chấp nhận tha thứ và cố gắng hàn gắn khi chồng đã có một đứa con bên ngoài sẽ là con đường gian truân kéo dài với người vợ. Em phải nhìn thấy trước điều này để chuẩn bị tinh thần cho mình và để xử lý mọi việc càng dứt khoát càng tốt. Nhưng nó không thể là Thuyết phục mãi mẹ mới chịu. Vậy là vợ chồng tôi mất đêm tân hôn, một ngày thật nhiều cảm xúc, ngột ngạt đến khó tả. Cả đêm, mẹ cứ khóc, còn chồng thì thuyết phục mẹ lên thành phố ở với vợ chồng tôi, rời xa bố cho đỡ khổ. Ông nghiện rượu, cục tính 3.2K. Thể loại: Ngôn Tình Truyện Màu Webtoon. Đọc chương đầu Đọc chương cuối. Chồng em dễ thương chết mất thôi là bộ truyện tranh thuộc thể loại ngôn tình, truyện màu, tình cảm, lãng mạn, webtoon của Hàn Quốc. Tác phẩm xoay quanh chuyện tình yêu dễ thương của cô nàng Điều khiến em băn khoăn lúc này là chồng em dành quá nhiều thời gian để chơi game mà không dành thời gian để chia sẻ công việc nhà, chăm sóc con cái cùng em. Hơn nữa, việc chơi game còn ảnh hưởng đến tính cách của chồng em, trở nên dễ cáu gắt, nóng giận. 68. Tôi Sẽ Là Chồng Em Xếp hạng: 3/5 - 5 Lượt đánh giá. Đọc từ đầu Theo dõi Thích. Cảnh báo độ tuổi: Truyện tranh Tôi Sẽ Là Chồng Em có thể có nội dung và hình ảnh nhạy cảm, không phù hợp với lứa tuổi của bạn. Nếu bạn dưới 18 tuổi, vui lòng chọn một truyện Read Chương 77: Cô đâu phải là người thua cuộc. from the story [EDIT] Chồng à, em không muốn phá sản - Lâm Miên Miên by Yentinh123 (Tĩnh Tĩnh Yên Yên) with 2,1 Các em chồng mặc định việc cỗ bàn là tôi phải làm. Vợ chồng tôi cưới nhau từ hai bàn tay trắng, không nhận được sự giúp đỡ từ bên nhà chồng do kinh tế bên đó bình thường. Có nên mua chung đất với em chồng Cưới hai năm nay rồi nhưng Tết với ngày lễ tôi lấy cớ xin về bên ngoại chứ chỉ đáo qua đằng nội ngủ, cùng lắm là 1 đêm thôi. Không phải tôi kị gì nhà chồng nhưng luôn cố gắng tránh tiếp xúc mẹ chồng càng nhiều càng tốt. Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Tôi lấy chồng đã được 2 năm. Hai năm không phải là dài nhưng cũng không là ngắn cho giấc mơ của mỗi đêm. Trong mỗi giấc mơ của tôi mỗi đêm không phải là chồng tôi, con tôi mà là anh - người mà tôi nợ trong suốt cả cuộc đời và anh yêu nhau được thời gian ngắn thì người yêu cũ của tôi mất. Tôi như không tin nổi vào chuyện đó. Tôi muốn điên lên được, tôi đã có những ý nghĩ dại dột. Khuyên nhủ tôi không được, anh tự mình cầm dao đâm vào bụng mình. Mọi người đưa anh viện để khâu lại vết thương, tôi như một người xa lạ nhìn anh. Rồi anh cũng về quê để dưỡng bệnh, vẫn lo lắng cho tôi từng chút một, anh lo cho tôi hơn cả bản thân tôi lại bên nhau, chỉ khác một điều tôi vẫn ở Hà Nội còn anh về Thanh Hóa để làm. Chưa bao giờ tôi nghĩ tôi sẽ lấy ai ngoài anh, anh cũng chưa một lần nhìn đến ai ngoài tôi. Tôi tin anh còn hơn tin chính bản thân mình. Xa nhau nhưng 2 tuần chúng tôi lại gặp nhau một lần, cũng cần nói rõ hơn là tôi vẫn đang đi học, vẫn là anh luôn luôn lo lắng, quan tâm đến nghiễm nhiên nhận sự yêu thương từ anh như mọi chuyện phải thế. Cũng phải nói rõ hơn là anh là người rất tình cảm, dễ bị tổn thương nhưng bên ngoài lại được che đậy bởi bề ngoài lạnh lùng. Cuộc sống hôn nhân của bố mẹ anh không tốt đẹp, mẹ hay đau ốm, tất cả những lo toan anh chỉ tâm sự với mình tôi. Với anh, tôi như là một điểm sáng trong cuộc đời của anh nên anh không tiếc tôi bất kỳ điều gì, luôn lo lắng cho tôi còn hơn cả tôi tự lo cho bản thân là con bé hời hợt, ham vui, bốc đồng và không sâu sắc. Xa anh, tôi đã từng có lỗi với anh, từng ngã vào vòng tay của người khác. Anh biết chuyện, vẫn bỏ qua cho tôi, giúp tôi dọn dẹp lại hậu quả. Tôi vẫn chẳng nghĩ gì, vốn dĩ tôi là đứa vô tâm và ích kỷ. Vô tình tôi gặp lại chồng tôi bây giờ. Tôi nói lời chia tay với anh với lý do là tôi không muốn về Thanh cưới chồng. Đó là quãng thời gian đau đớn nhất của anh, tôi biết nhưng tôi vẫn dứt áo ra đi. Tôi không hiểu sao tôi có thể làm như vậy. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ lấy ai ngoài anh, anh như mái nhà che nắng mưa giông bão cho tôi, là điểm tựa cho tôi trở về... Mặc cho anh cầu xin, tôi không mảy may nghĩ lại. Anh vẫn quan tâm tới tôi sau gần một năm tôi cưới. Tôi biết mình có lỗi với anh nhưng tôi vẫn đón nhận nó như một thói quen. Rồi anh xa lánh tôi, không nghe điện thoại. Tôi cảm thấy hơi khó chịu nhưng tôi thực sự mừng cho anh, tôi nghĩ anh đã có người tôi được hơn một tuổi, lúc đấy tôi mới nhận ra rằng tôi đã có con, đã có một gia đình, có muốn tôi cũng không trở về được như cũ. Tôi hoảng loạn với điều đấy, tôi hậm hực với chồng tôi, với con tôi. Với tôi, anh như là của để dành vậy .Cuộc sống vợ chồng tôi tuy không phải lúc nào cũng ngọt ngào nhưng cũng không quá nặng nề, chồng tôi quan tâm đến vợ con, yêu thương và lo lắng. Ai nhìn vào cũng bảo tôi may mắn. Có lẽ tôi may mắn nếu như hàng đêm tôi không mơ về anh, tôi không nghĩ đến anh nhiều như vậy. Tôi phải làm thế nào bây giờ, tôi nhớ anh đến nao lòng. Mỗi ngày thức dậy là một nỗi sợ hãi vì giấc mơ có anh ở trong, là sợ hãi vì không biết mình có thể giấu chồng đến bao sợ đi qua những con đường chúng tôi đã đi qua, sợ những nơi có kỷ niệm về anh nhưng ở đâu mà chẳng có kỷ niệm của anh cơ chứ. Chúng tôi đã có bao nhiêu ngày tháng bên nhau. Tôi đã cố gắng nghĩ mình may mắn vì có chồng thương, bố mẹ chồng dễ tính, con gái cũng ngoan ngoãn mau lớn. Nhưng tôi không giấu được chính bản thân là tôi nghĩ về anh hàng đêm, tôi không ngừng được điều sợ nhất cảnh "Đồng sàng dị mộng" mà tôi đang gặp phải. Mỗi lần cầm điện thoại là tôi muốn gọi cho anh, nhưng không bao giờ anh nghe máy. Tôi dùng sim khuyến mại để gọi thì anh luôn hắt hủi, tôi biết mình xứng đáng nhận điều đó nhưng tôi không thể không gọi. Có những lúc tôi muốn tung hê tất cả để trở về với anh, nhưng tôi không dám. Vì bản thân tôi tự biết, tôi không xứng đang với anh, tôi không dám xin anh tha thứ, chồng tôi không có lỗi để tôi đối xử như vậy. Tôi thấy thương con tôi, thương anh, thương chồng tôi. Tôi phải làm thế nào để thoát ra khỏi nỗi ám ảnh của anh quá lớn như vậy? [Verse 1 Ngọc Liên, Tú Quyên, Minh Tuyết]Lời ru buồn nghe mênh mang mênh mangSau lũy tre làng khiến lòng tôi xốn xangNgày lấy chồng em đi qua con đêCon đê mòn lối cỏ về, có chú bướm vàng bay theo emBướm vàng đã đậu trái mù u rồiLấy chồng sớm làm gì để lời ru thêm buồn[Điệp Khúc 1 Hà Phương, Ngọc Liên & Tú Quyên]Ru em thời thiếu nữ xa xôiCòn đâu bao đêm trăng thanhTát gàu sòng vui bên anhRu em thời con gái kiêu saEm đố ai tìm được lá diêu bôngEm xin lấy làm chồng[Điệp Khúc 2 Hà Phương & Minh Tuyết, tất cả]Ru em thời thiếu nữ xa rồiMình tôi lang thang muôn nơiĐi tìm lá cho em tôiRu em thời con gái hay quênThương em tôi tìm được lá diêu bôngSao em nỡ vội lấy chồng[Verse 2 Như Quỳnh, Loan Châu, Thanh Trúc]Lời ru buồn nghe mênh mang mênh mangSau luỹ tre làng khiến lòng tôi xôn xangNgày lấy chồng em đi qua con đêCon đê mòn lối cỏ về, có chú bướm vàng bay theo emBướm vàng đã đậu trái mù u rồiLấy chồng sớm làm gì để lời ru thêm buồn[Điệp Khúc 1 Hương Thủy, Như Quỳnh & Loan Châu]Ru em thời thiếu nữ xa xôiCòn đâu bao đêm trăng thanhTát gàu sòng vui bên anhRu em thời con gái kiêu saEm đố ai tìm được lá diêu bôngEm xin lấy làm chồng[Điệp Khúc 2 Hương Thủy & Thanh Trúc, tất cả]Ru em thời thiếu nữ xa rồiMình tôi lang thang muôn nơiĐi tìm lá cho em tôiRu em thời con gái hay quênThương em tôi tìm được lá diêu bôngSao em nỡ vội lấy chồng[Điệp Khúc 2 Tất cả]Ru em thời thiếu nữ xa rồiMình tôi lang thang muôn nơiĐi tìm lá cho em tôiRu em thời con gái hay quênThương em tôi tìm được lá diêu bôngSao em nỡ vội lấy chồngSao em nỡ vội lấy chồngHow to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum Chồng đồng tính Phát hiện chồng đồng tính tôi đau đớn vô cùng. Tháng đầu vợ chồng em cũng quan hệ tình dục bình thường, nhưng chồng em không bao giờ hôn vợ, chỉ ham muốn là làm xong lăn ra ngủ. Dạo này em nghi ngờ giới tính chồng em, em kiểm tra điện thoại thì thấy zalo chồng em nói chuyện với người cùng giới với mình những vấn đề tế nhị, chụp ảnh ngực hay chỗ kín gửi qua. Dịch vụ tham vấn tâm lý trực tiếp tại Văn phòng Những dấu hiệu nhận biết đồng tính nam Tôi là les, tôi có nên tỏ tình với người con gái mình thích Lời tâm sự Có chồng được gần 2 tháng. Tháng đầu vợ chồng em cũng quan hệ tình dục bình thường, nhưng chồng em không bao giờ hôn vợ, chỉ ham muốn là làm xong lăn ra ngủ. Dạo này em nghi ngờ giới tính chồng em, em kiểm tra điện thoại thì thấy zalo chồng em nói chuyện với người cùng giới với mình những vấn đề tế nhị, chụp ảnh ngực hay chỗ kín gửi qua. Đến tháng thứ 2 sau khi em có kinh nguyệt xong thì tụi em có quan hệ nhưng không được vì chồng em cương cứng lên chút lại mềm xuống nên không quan hệ gì cả. Qua 3, 4 ngày liền chồng em cũng không làm gì với em, cũng không có ham muốn gì hết, lên giường là nằm ngủ. Như vậy chồng em có bị bệnh đồng tính hay không bác sĩ. Em rất bối rối rất mong nhận được sự phản hồi sớm từ bác sĩ. Chuyên gia tư vấn tâm lý Bạn thân mến! Cảm ơn bạn đã tin tưởng gửi tâm sự về chuyên mục tư vấn tâm lý – tình yêu – hôn nhân gia đình của Tư Vấn An Nam, băn khoăn của bạn chuyên gia tâm lý chia sẻ với bạn như sau Dường như bạn đang cảm thấy rất hoang mang, lo lắng về chồng sau những tin nhắn zalo và biểu hiện của anh. Việc anh nói các vấn đề tế nhị với người cùng giới và không có hứng thú với vợ khiến bạn nghi ngờ về giới tính của anh ấy. Mới cưới nhau được 2 tháng mà bạn đã thấy những biểu hiện lạ như vậy chắc cũng khó xử, không dám tin ngay được. Một ai ở vị trí của bạn cũng sẽ có những cảm xúc giống bạn. HOTLINE tư vấn Tâm lý – Tình yêu – Hôn nhân gia đình trực tuyến 24/7 0904030189 Không biết hai bạn yêu nhau được bao lâu thì đi đến hôn nhân? Trong quá trình làm quen, yêu nhau như vậy thì bạn có thấy sự khác lạ hoặc có ai nói gì về giới tính của anh ấy hay không? Có rất nhiều trường hợp đồng tính nam vì gia đình, muốn có con, sợ xã hội phê phán,… mà nhắm mắt lấy vợ nhưng họ vẫn giữ quan hệ với “bạn trai” của mình. Hơn nữa, có người đồng tính nhưng nhìn họ vẫn rất nam tính nên mình khó mà nhận biết được. Tôi cũng xin chia sẻ với bạn rằng đồng tính không phải là “bệnh” mà chỉ là thiên hướng tình dục mà những tình cảm, tình yêu và sự hấp dẫn tình dục một cách chủ yếu hoặc duy nhất với người cùng giới tính với mình. Cũng như bạn là người dị tính thì bạn sẽ có tình cảm, cảm xúc với nam giới còn người đồng tính thì có tình cảm, cảm xúc với người cùng giới. Họ hoàn toàn bình thường về mặt cơ thể, tâm lý và phát triển như mọi người khác. Với những chia sẻ của bạn thì tôi chưa thể nói chắc được rằng anh ấy có phải người đồng tính hay không. Bạn có thể chụp lại những tin nhắn zalo của chồng bạn để làm bằng chứng rồi tìm hiểu về thông tin, dòng thời gian của người kia để xem anh ta có những hoạt động gì có liên quan đến cộng đồng LGBT hay không. Nếu anh ta cũng có một số biểu hiện như vậy thì bạn mới dựa vào đó để hỏi chuyện chồng được. Bạn có thể chia sẻ với anh ấy về việc bạn cảm thấy thế nào khi dạo gần đây anh không có hứng thú với mình, hỏi có vấn đề gì xảy ra với anh không và người đàn ông nhắn tin zalo với anh là ai. Bạn hãy dẫn dắt thật nhẹ nhàng và thể hiện sự lắng nghe, tôn trọng anh. Còn nếu anh chối thì bạn hãy đưa bằng chứng ra để anh giải thích. Cái gì cũng có nguyên nhân của nó nên nếu bạn biết được những khó khăn, vấn đề thực sự thì dù kết quả thế nào bạn cũng sẽ dễ dàng chấp nhận. Nếu chính xác anh ấy là người đồng tính thì hai bạn hãy ngồi lại với nhau và thống nhất cách giải quyết. Vì hai người mới cưới, chưa có con nên việc dừng lại cuộc hôn nhân này cũng dễ dàng hơn. Bạn còn trẻ, hoàn toàn có thể tìm một người thực sự phù hợp với mình nên hãy nghĩ đến hạnh phúc, tương lai sau này để quyết định. Nếu được, bạn cũng hãy cố gắng chia sẻ, giúp đỡ anh ấy trong việc sống thật với con người mình. Thân chào bạn! Bài viết liên quan Dịch vụ tư vấn nhanh qua E-mail có tính phí Ngộ nhận con là người đồng tính Tâm sự Thứ năm, 2/3/2023, 1100 GMT+7 Tôi 39 tuổi, kết hôn 12 năm, vợ chồng quyết định không sinh con; đang băn khoăn về việc chu cấp cho mẹ và vợ chồng em trai. Vợ chồng tôi có một tiệm bán đồ ăn sáng, thu nhập tháng khoảng 100 triệu đồng. Tôi là người nấu, chồng phụ tính tiền. Gia đình bên chồng khá giả, không cần chu cấp, tôi vẫn kêu chồng mỗi tháng gửi mẹ chồng ba triệu đồng. Sinh nhật ba mẹ chồng, chúng tôi mời các anh chị em và cháu đi nhà hàng ăn, mừng tuổi năm triệu đồng. Tôi gửi cho mẹ đẻ 20 triệu đồng, mẹ đang ở nhà thuê với vợ chồng em trai tôi. Em trai tôi 32 tuổi, em dâu 23 chồng em trai tôi có cậu con trai hai tuổi. Em dâu không đi làm, ở nhà chăm con vì mẹ không chịu gửi cháu cho người ta giữ. Mẹ nói đợi cháu ba tuổi mới cho đi trẻ rồi con dâu hãy đi làm. Trước đây, em trai đi làm một tháng tám triệu đồng. Em từng nghiện ma túy, đi cai về gặp em dâu và cưới sau một tháng quen nhau. Mẹ kêu tôi cho tiền em cưới vợ. Tôi phản đối vì muốn em có công ăn việc làm trước rồi hai đứa tìm hiểu nhau đã. Tôi hứa một năm sau sẽ cho tiền cưới. Mẹ không chịu, vẫn mượn tiền cho em tổ chức đám cưới, sau đó bắt tôi cho 50 triệu đồng để trả nợ. Tôi cũng làm theo. Cuối cùng tôi biết được vì em dâu có thai nên cưới gấp như dâu lúc chưa cưới cũng đi làm, cưới xong tính đến giờ chắc em đi làm được một năm. Em trai tôi cũng không khá hơn. Em dâu nói thấy tôi cho tiền mẹ nên tủi thân vì không cho mẹ ruột được. Lúc em chưa cưới, đi làm lương chín triệu đồng, cho mẹ ruột tám triệu đòng. Mẹ tôi nói khi cưới xong em dâu đi làm cũng không lo cho gia đình nhỏ mà chỉ em trai tôi đi làm nuôi con. Còn em dâu làm được bao nhiêu đều cho mẹ ruột hết. Lúc đầu tôi nghi ngờ mẹ nói dối, đến khi nói chuyện với em mới biết đó là sự khuyên nhủ em, nói đây chỉ tạm thời, mẹ cũng còn trẻ nên em tích lũy để kinh tế khá hơn, sau này mẹ có ốm đau em còn phải lo nữa. Từ lúc vợ chồng em cưới đến giờ, tôi chưa từng cho tiền gia đình nhỏ của em, cũng không gửi tiền cho cháu. Tôi không muốn các em ỷ lại vào mình. Trước kia tôi lo cho em trai lắm, cũng lo cho gia đình mình khi chưa lấy chồng. Em trai từ nhỏ tới lớn chưa từng đi làm phụ gia đình được đồng dâu là người khôn khéo, nói chuyện có vẻ rất biết suy nghĩ. Tôi biết 20 triệu đồng mình mẹ không xài hết nhưng vẫn gửi vì biết mẹ còn lo cho gia đình em trai. Em dâu nói chồng em không biết lo, đi làm thì than cực khổ, từ lúc cưới tới giờ đi làm hơn một năm mà đổi ba chỗ, giờ muốn đổi chỗ làm nhưng chỗ mới chưa biết có nhận người không. Em trách mẹ tôi quá thương con trai. Em còn nói nếu không có mẹ thì khắc chồng em sẽ biết lo. Em còn cho rằng mẹ tôi cưng chiều cháu quá khiến nó nghịch, khó dạy. Em dâu nói muốn đi làm mà mẹ không cho. Tôi nói mẹ để em dâu đi làm, cháu gửi người ta giữ, mẹ không chịu. Lúc trước mẹ giữ cháu nhưng giờ cũng than mệt, không giữ không cho tiền gia đình em trai vì đã gửi cho mẹ tiền như vậy, mẹ cũng lấy tiền đó lo cho gia đình em luôn rồi. Tôi biết nhiêu đó đủ tiền sống qua ngày nhưng không thể sống khỏe với ba người lớn và một trẻ nhỏ. Nếu tôi cho thêm để mẹ khỏe thì chắc em trai không nghĩ đến việc đi làm. Tôi không biết em dâu có trách gì không, có nghĩ tôi ích kỷ, có tiền mà không cho cháu đồng nào sự trong lòng tôi nghĩ, nếu gia đình em trai mà có ai bệnh, không có tiền chữa trị, tôi sẽ cho. Cháu tôi sau này đi học đến đại học mà không ai lo được, tôi cũng lo. Chỉ là giờ tôi muốn vợ chồng em phải tự làm để nuôi thân, không thể sống mà không chịu đi làm như vậy. Theo mọi người, tôi có ích kỷ với gia đình em trai không?Minh NguyệtĐộc giả gọi vào số 024 7300 8899 máy lẻ 4529 trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc Tâm sự Thứ tư, 17/2/2021, 1133 GMT+7 Tôi là người anh chồng trong bài "40 tuổi vẫn chưa có gì trong tay vì gánh nặng nhà chồng", xin phép lên tiếng để mọi người có cái nhìn khách quan hơn. Gia đình và người dân quê đều thừa nhận em dâu chăm bố mẹ tôi rất tốt nên không bàn về việc này. Gia đình tôi có năm anh em, tôi có công ty nhỏ, một chị làm viện phó một viện lớn, một anh làm hiệu trưởng và một anh trong quân ngũ đã về hưu. Về tài chính, chúng tôi ổn; về thời gian, chúng tôi khá bận. Để có thành tựu như hôm nay, chúng tôi phải bỏ rất nhiều công sức học tập, vất vả làm việc và tranh đấu. Vợ chồng em út không thuộc diện năng động hay giỏi chúng ta hãy làm một bài toán, các em đi làm ngày công từ 200-300 nghìn đồng trong khi bố mẹ nằm viện tổng các tiền chi lên tới vài triệu mỗi ngày, nếu chia ra em gánh vác nổi phần chia không? Chưa kể em nghỉ làm đi chăm thì đương nhiên em không phải đóng góp gì. Thứ hai, miếng đất em đang ở sau này sẽ là của em, giá trị chừng 500 triệu, tiền chúng tôi góp lại xây nhà mỗi người 400 triệu nữa là em đã được hưởng 500 triệu từ mỗi anh chị. Số tiền không lớn với người có năng lực nhưng là rất lớn với năng lực của hai em. Vậy hai em hãy tự biết bằng lòng với những gì mình đang được kể đến suốt nhiều năm qua, tết nào anh chị em tôi cũng biếu ông bà 3-5 triệu; tiền thu từ mỗi tết của ông bà 20-30 triệu, bằng cả quý em đi làm ông bà không hề cầm mà giao lại cho các em. Hay những lần ông bà nằm viện, tiền thăm hỏi chừng 10-20 triệu chúng tôi cũng không cầm. Chăm bố mẹ tuy hơi khổ nhưng những lợi ích em được hưởng không hề nhỏ, vậy em đòi hỏi chúng tôi phải chung tay chăm bố mẹ là vô lý. Nếu không thể làm được thì nên bỏ lại tất cả những gì liên quan tới bố mẹ, chúng tôi sẽ chia đều 5 phần, lúc đấy em sẽ biết gánh nào nặng hơn. Nếu không phải ở với hai em, bố mẹ sẽ được ở viện dưỡng lão với điều kiện chăm tốt nhất hoặc có thể ở nhà và thuê vài y tá riêng chăm. Lúc này tiền đóng góp chăm bố mẹ của mỗi anh em sẽ khoảng 5-10 triệu/tháng; với các anh chị không vấn đề gì nhưng với hai em là rất chuyện em út nghỉ học đi làm lo kinh tế thì sau này em đi học lại và cưới vợ mọi người đã lo lại cho em. Với thực lực của hai em, chăm bố mẹ là công việc đơn giản nhất, đảm bảo cho các em có đầy đủ nhà cửa, cơm ăn áo mặc, lại còn được tiếng hiếu thảo, em còn mong gì hơn nữa? Xã hội hiện đại, chúng ta ai cũng phải vất vả kiếm tiền, khi phân công lao động rõ ràng thì có thực lực lao động tạo ra giá trị cho đời, quan trọng hơn là bỏ công việc làm mấy thứ lặt vặt để đổi lấy tiếng thơm. Trong số 5 anh chị em, hai em chăm sóc bố mẹ là phù hợp và mang lại nhiều lợi ích giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

chồng em phải là tôi