Nội dung truyện Anh Có Thích Nước Mỹ Không Dịch giả: Trần Quỳnh Hương Cô thiếu nữ 18 tuổi xinh xắn với đôi má hồng hồng, nước da trắng ngần, thật sự là điển hình của kiểu mẫu em gái nhà bên vô tư đáng đáng yêu Mà đúng là ở độ tuổi tươi trẻ như cô cũng không có gì để ưu sầu cả Đúng vào thời
Chương 1. (1) Tôi đã nghĩ mình là nữ chính, ít nhất là cho đến khi Kim Sở Hàm xuất hiện, tôi luôn cảm thấy như vậy. Ai bảo từ nhỏ tôi đã vừa trắng trẻo, xinh đẹp; không những thông minh, ham học hỏi mà còn xuất thân trong một gia đình bề thế, được người thân hết
Em dám mồm năm miệng mười trước mặt tôi rồi." Khương Nghênh nghe nói, chợt thót trong tim. Nếu không phải Châu Dị nhắc cô, cô vẫn chưa phát hiện. Khương Nghênh chưa kịp nhận thức, nụ hôn Châu Dị rơi xuống, khiến cho bàn tay cô vuốt ve cả cơ bắp Châu Dị. Giọng nói
Đọc truyện Cao Thủ Tu Chân chương 1 tiêu đề 'Thiếu niên trở về'. TruyenYY hỗ trợ đọc truyện tuyệt vời trên Mobile, Tablet và cho tải EPUB. menu Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu. Cố tổng lại phát điên rồi. Tôi Ở Thành phố Tu Tiên. Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy. Chiến Thần Thánh Y. Cự Long Thức Tỉnh. Đệ nhất kiếm thần.
- Tôi không đi. Anh thích thì đi mà lên giường với hắn ta. một tiếng "chát" rõ đanh vang lên, cô bị Lương Bằng cho ăn một cái bạt tai, khiến cả cơ thể nhỏ bé chao đảo ngã xuống giường, bên má trai in hằn dấu tay to lớn, cảm giác đau đớn đánh đến dây thần kinh
Tôi ấn tượng nhất trong suốt cuốn sách hai đoạn văn kể về hai cuộc đời. Nó không quá dài nhưng dễ khiến bạn cảm giác rất nhiệm màu. Bạn muốn thay đổi thế giới nhưng phần lớn đều không kiên trì đến cùng, dốc sức đến cùng để rồi bị thế giới thay đổi.
Truyện Làm Em Yêu Tôi Thêm Một Lần Nữa của tác giả Ice - Chương 45. Đọc truyện online. cả cơ thể trắng mịn chỉ còn mỗi chiếc quần lót nhỏ bé che chắn. Cả cơ thể cô đều đỏ lên vì ngượng ngùng cùng kích thích, ánh mắt sói đói của anh không thể nào rời khỏi
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. Tiếng ly rượu vang chạm nhau, Trần Gia Kiệt đưa ly rượu chuẩn bị uống thì bị một bàn tay nhỏ nhắn giành lại ly "Ai cho anh uống cơ chứ? Anh uống nước ép đi."Anh cười rồi đặt ly rượu xuống. Tuyết Liên từ khi sinh xong cực kì thích bánh ngọt, nhưng Giản Tử Hạo lại không cho phép cô ăn, nếu muốn ăn thì đêm phải phục vụ anh ta cả đêm, hôm sau cũng chỉ được ăn một lấy ít bánh ngọt ăn, Giản Tử Hạo vội ngăn "Em ăn bánh ngọt sao? Ăn phần bên này đi, bên này sẽ không ngon đâu."Tuyết Liên khó hiểu nhìn anh, bình thường anh toàn cấm cô mà "Em thích ăn phần này hơn."Giản Tử Hạo đặt phần bánh xuống "Vậy ăn xong phần đó thì em ăn cả phần này nữa nhé."Tiểu Khiết lấy phần bánh anh ta vừa đặt xuống "Em cũng muốn ăn phần này."- "Ấy...không....không được.." Giản Tử Hạo Khiết nhìn Tuyết Liên, Tuyết Liên gật đầu "Ăn đi, ăn đi, không sao đâu."Tiểu Khiết đưa một miệng trước miệng Trần Gia Kiệt "Anh ăn một chút đi."Trần Gia Kiệt nhìn về phía Giản Tử Hạo đang lắc đầu nguầy nguậy, Tiểu Khiết nhìn "Ăn một chút đi, bánh này sẽ không ngọt quá đâu."Nhìn vào ánh mắt mong đợi của cô anh đành phải ăn miếng bánh ngọt đó, đang nhai thì gặp chút khó khăn bởi vì chiếc nhẫn Giản Tử Hạo chuẩn bị sẵn trong đó. Mọi người đều nhìn về phía anh, anh lấy trong miệng ra một chiếc nhẫn đính đá trông rất tinh xảo và "Tiểu Khiết, Trần tổng nhà cậu cũng lãng mạn quá nhé."Giản Tử Hạo đen mặt "Lãng mạn cái con khỉ, đưa nhẫn đây, Đồng Tuyết Liên, em có biết anh đã chuẩn bị cho em không?"- "Anh...anh chuẩn bị cho em sao?"Giản Tử Hạo cất chiếc nhẫn "Buổi cầu hôn này thực sự không thành công rồi."- "Ai bảo không thành công chứ?"Giản Tử Hạo tức giận "Nếu em ăn rồi gặp phải chiếc nhẫn thì mới nói là thành công". Tuyết Liên đưa tay ra "Đeo cho em." Giản Tử Hạo ngạc nhiên "Em...em.."- "Sao hả? Không muốn cầu hôn nữa sao?"Giản Tử Hạo vội tỉnh táo quỳ xuống nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn cho Tuyết Liên, Tử Lộ ngồi bên cạnh Ngô "Bảo sao, hôm nay vào đây có chút khác, thì ra là cầu hôn Tuyết Liên."Tuyết Liên mỉm cười hạnh phúc xoay nhẹ chiếc nhẫn. Trần Gia Kiệt đứng "Tôi đi vệ sinh một lát."Tiểu Khiết đứng dậy "Anh sao vậy? Sắc mặt không tốt lắm."- "Không sao, anh vào nhà vệ sinh một lát."- "Em đi cùng anh."Anh cười "Không cần đâu, em tính theo anh vào nhà vệ sinh nam luôn sao?".Một lúc sau...Tiểu Khiết nhìn ra cửa, tại sao lâu như vậy anh vẫn chưa vào. Lúc này một cô bé mặc bộ váy trắng giống như thiên thần đi "Cô chú ơi, ngoài kia có một chú đẹp trai bị ngất xỉu rồi, mau cứu chú ấy đi."Tiểu Khiết vội đứng dậy ra khỏi ghế chạy ra cửa, mọi người cũng đi theo sau "Tiểu Kiệt, anh không sao chứ? Anh đâu rồi, Tiểu Kiệt." Tiểu Khiết lo lắng gọi tên ngoài tại sao toàn là con nít, chúng rất đáng yêu đang nhìn cô. Tiểu Khiết tìm cô bé lúc nãy nhưng không thấy, trong lòng cô lo lắng không hành lang nhà hàng bỗng nhiên tối om, không thể nhìn thấy được gì, Tiểu Khiết chạy về phía "Tiểu Kiệt."Chạy mãi, chạy mãi cô bỗng nhìn thấy phía trước có ánh sáng, xung quanh im lặng đến đáng sợ, hai bên được thắp sáng bằng ngàn ngọn nến nhiều màu sắc vô cùng đẹp đứa trẻ con đi đến phía cô "Cô xinh đẹp, người muốn tìm chú có tên Tiểu Kiệt phải không?"Tiểu Khiết gật đầu, bọn trẻ nói "Đi theo cháu." Cô đi theo bọn trẻ đến khu vực ngã rẽ của nhà hàng, mỗi đứa đi một hướng làm cô không biết nên đi theo "Tiểu Kiệt, anh đang ở đâu vậy?" Cô lo sợ nói. "Tách" Xung quanh sáng trở lại, phía sau mọi người đều xuất hiện, phía trước cô, anh đang cầm một bó hoa hồng đứng đợi Gia Kiệt vẫy tay ý nói cô tiến về phía trước. Bọn trẻ con đứng ngay phía sau anh cười trông thật đáng đưa bó hoa hồng cho cô, Tiểu Khiết cảm động nhận lấy. Anh lấy từ trong túi áo ra một chiếc nhẫn, chiếc nhẫn được khắc tên của cô và anh lên đó, ở giữa còn có hình trái tim nhỏ bằng đá quỳ xuống cạnh cô "Tiểu Khiết, lấy anh nhé. Anh muốn chúng ta sẽ có một gia đình hoàn chỉnh, anh sẽ là bố, em sẽ là mẹ của những đứa trẻ dễ thương do chúng ta sinh ra. Chúng ta sẽ cùng vượt qua tất cả khó khăn, anh sẽ trân trọng em."Tiểu Khiết cảm động đến rơi nước mắt, anh nói tiếp "Thật sự lúc trước trải qua nhiều chuyện như vậy đủ để anh biết anh cần em như thế nào trong cuộc sống, anh xác định người phụ nữ mà anh có thể bảo vệ cả đời, yêu thương cả đời này chỉ có mình em."Tuyết Liên cười "Tiểu Khiết, xem ra Trần tổng lãng mạn quá rồi, mau đồng ý đi."- "Cô xinh đẹp, người nhanh chóng đồng ý đi." Bọn trẻ con phía sau đồng thanh Khiết đỡ lấy anh "Tiểu Kiệt, anh đứng lên đi."- "Anh sẽ không đứng lên nếu như em chưa đồng ý."Tiểu Khiết gật đầu "Em đồng ý, cả đời này em sẽ yêu mình anh, chúng ta đã trải qua nhiều chuyện không vui nhưng đến cuối cùng mình vẫn về bên nhau, chẳng có lí do gì mà em từ chối cả."Anh mỉm cười đeo nhẫn vào tay cô, rồi anh hôn nhẹ lên đó. "Đoàng" Bỗng một tiếng súng vang lên khiến mọi người hoảng sợ la lên, tất cả các nhân viên sợ hãi bỏ "Á... " Mọi người hét lên. - "Xem ra ở đây đông vui quá nhỉ?"Một đoàn người mặc quần áo đen đi vào, trên tay ai cũng cầm súng, Ngô Đồng và Tử Lộ chỉ nghĩ đi ăn sẽ không gặp chuyện gì nên họ không mang theo "Ngô Đồng, hôm nay lão tử đến tính sổ với mày đây."Mọi người lùi về phía sau, Ngô Đồng kéo Tử Lộ lại rồi anh bước về "Được rồi, muốn tính thì nhanh lên một chút."Tử Lộ nắm lấy tay anh "Boss, chúng ta không mang theo súng, có giỏi võ đến mấy cũng không nhanh bằng súng của họ." Ngô Đồng một cước đá vào bụng tên thuộc hạ, hắn ta ngã xuống đất rồi giơ súng bắn về phía anh, cũng may tránh được nếu không hôm nay anh đã mất mạng Lộ hoảng sợ vội ra tiếp ứng cùng anh, nhưng thật không may cô bị một cây sung nhằm ngay thái dương. - "Không được ai tiến lại đây, tao sẽ bắn chết nó."Ngô Đồng nói "Hôm nay đến tính sổ với tao, thả người phụ nữ ấy ra."Những tên thuộc hạ khác đều chìa cây súng về phía anh "Xem mày có bản lĩnh cứu được cô ta không đã."- "Không được, Boss, anh hãy đưa mọi người rời khỏi đây, không cần quan tâm đến em."- "Tử Lộ." - "Mau đi đi." Tử Lộ Đồng nhìn cô "Tử Lộ, em có thể đồng ý với anh một chuyện được không?"Tử Lộ gật Đồng lấy chiếc nhẫn từ trong túi ra "Vốn định hôm nay sẽ cầu hôn em nhưng thật không ngờ sẽ xảy ra chuyện này, em có thể đồng ý với anh, nếu hôm nay chúng ta thoát khỏi đây em sẽ lấy anh có được không?"- "Ai cho chúng mày thời gian nói chuyện nhảm, xử lí đi." Tên đại ca nói với thuộc Lộ hét lên "Đừng."- "Boss, tôi đồng ý, anh hãy đưa mọi người rời khỏi đây đi."Ngô Đồng hỏi lại "Em nói gì?"- "Đưa mọi người rời khỏi đây đi."- "Không phải, câu em nói trước đó."Tử Lộ nói "Em đồng ý, em nói là em đồng ý."- Thật sao?"Tử Lộ gật đầu, Ngô Đồng cười rõ tươi "Tốt quá, tốt quá rồi."- "Nào, nào tránh ra đi, tránh ra đi, cẩn thận làm thương chị dâu."Bọn người mặc áo đen lùi về phía sau đồng thời cúi đầu với Tử Lộ "Chị dâu."Tử Lộ ngây ngốc nhìn Ngô Đồng, cô hiểu "Boss, anh thật là..."Ngô Đồng ôm lấy cô "Em đã đồng ý rồi, không được thay đổi."
Sau khi hôn lễ của Tiểu Hi kết thúc, Trần Gia Kiệt lái xe đưa cô về nhà, bà Doãn đã lên chùa đến tối mới khách, Tiểu Khiết nhàm chán nằm lên đùi anh ăn trái cây, còn anh đọc cho cô nghe về những tư liệu làm luôn thắc mắc tại sao đến bây giờ bụng cô vẫn chưa có động tĩnh gì. Nhưng ông trời không phụ lòng người, cho đến một nay là sinh nhật anh, định là tổ chức ở ngoài nhà hàng nhưng cô lại muốn nấu ăn tổ chức ở nhà, từ sáng sớm Tiểu Khiết đã bước vào bếp cùng quản gia nấu ăn. Ngửi thấy mùi dầu mỡ trong đây cô chỉ muốn ra ngoài ngay lập tức, khó chịu gia vội nói Thiếu phu nhân cô ra ngoài đi, để chúng tôi tự làm được rồi."Tiểu Khiết xua tay "Không sao đâu ạ, cháu muốn nấu cho anh ấy...ọe..."Cô bụm miệng chạy vào nhà vệ sinh. Quản gia thấy vậy nhanh chóng chạy lên báo tin cho bà "Phu nhân, có tin vui rồi, thiếu phu nhân hình như là đang mang thai."Bà Doãn đang đọc báo thì ngạc nhiên "Thật sao? Con bé đâu rồi, mau bảo nó tránh xa nhà bếp ra, nguy hiểm lắm."Tiểu Khiết nôn ọe đến khuôn mặt trắng bệch, cô ôm ngực đi ra ngoài. Bà Doãn đi "Con gái, mau, mau lên phòng thay quần áo, đến chỗ này cùng với ta."Tiểu Khiết khó hiểu "Đi đâu ạ? Con đang chuẩn bị sinh nhật cho anh ấy, khi khác được không mẹ."- "Để đó mọi người làm cho là được rồi, nhanh, lên thay đồ đi, ta muốn đi ngay bây giờ."Tiểu Khiết ngoan ngoãn lên thay đồ "Vâng, mẹ đợi con một lát."Tài xế riêng của nhà bà đưa họ đến bệnh viện của bạn bà, nơi đây chuyên về sinh sản, vì là bạn nên bà thấy rất uy Khiết nhìn bà "Mẹ, chúng ta đến đây để làm gì?" - "Đi vào rồi sẽ biết, ta thực sự mong đợi quá."Cô cùng bà đi vào trong, bà không cần số báo danh đứng xếp hàng mà đi thẳng vào bên trong "Lâu rồi không gặp." Bà Doãn bác sĩ cùng tuổi bà vui vẻ đứng dậy "Thiệt là lâu rồi không gặp, dẫn con dâu đến khám thai sao?"- "Khám thai?" Tiểu Khiết hỏi, thì ra nơi này là Bệnh viện phụ sản Doãn cười "Bà mau xem giúp tôi với, con bé vừa rồi nôn ọe nhiều lắm."Tiểu Khiết bị dẫn đi xét nghiệm nướƈ ŧıểυ, rồi siêu âm, kết quả thực sự cô đã mang thai ba của bà nói "Thường những sản phụ khác hai tháng đã có dấu hiệu mang thai, nhưng cũng có một số trường hợp muộn hơn, con dâu bà cũng thế. Trong thời gian tới có lẽ sẽ vất vả cho con dâu bà rồi."Bà Doãn vui vẻ đỡ cô ra xe, bà cười đến nỗi không khép được mồm, bà thấy lâu không có động tĩnh nên cả tháng nay đêm nào cũng rình lén phòng anh, kết quả đêm nào hai đứa cũng hoạt động nhưng đến giờ mới có được điều mình mơ ước. Bà sắp được lên chức rồi. Đi được nửa đường, gặp một vụ tai nạn nên bị tắc đường, họ đành phải đợi, vì đây chỉ có con đường duy nhất này, cả hai đều không mang theo điện Gia Kiệt về đến nhà trời cũng đã gần tối, anh bước vào nhà xung quanh tối om không thấy cái gì, anh cau mày bật công tắc đèn lên, bỗng xung quanh sáng trưng, trong phòng khách được bày trí rất đẹp mắt, quản gia đang đặt chiếc bánh kem hai tầng xinh đẹp lên bàn, Tuyết Liên, Giản Tử Hạo, Tử Lộ và Tiểu Hân đang đội chiếc mũ nhọn để chúc mừng sinh nhật anh, riêng Ngô Đồng anh nhất quyết không chịu đội cái thứ nhìn trẻ con này. - "Chúc mừng sinh nhật."Anh nhìn xung quanh không thấy cô và mẹ anh đâu "Quản gia, phu nhân và thiếu phu nhân đâu?"- "Dạ hai người đã ra ngoài từ sớm, không biết là đi đâu." Bà muốn cho anh bất ngờ nên không nói bước vào trong, Tiểu Hân đi đến nắm tay anh "Chú đẹp trai, người mau vào nhà thổi nến đi, mỗi năm chỉ có một lần thôi đó."- "Được." Anh đi vào trong nhưng vẫn không thực hiện các nghi thức. Anh nhìn ra cửa "Tôi đợi cô ấy về đã."Quản gia gọi điện cho họ nhưng điện thoại reo ở trên lầu, bà gọi điện cho tài xế thì bị thuê bao, bà thông báo cho mọi người, anh nghe xong thì vô cùng lo xe đi "Họ về rồi." Giản Tử Hạo kí Triệu và Tiểu Hi bước xuống xe, họ có chút thất vọng, đợi chờ thêm ba mươi phút, anh không thể yên phận ngồi đợi thêm nữa, từ ngày kết hôn, mỗi buổi anh đi làm về là cô sẽ ra đón anh, nói với anh rất nhiều chuyện, hôm nay không có cô vừa có chút mất mát, trong lòng có chút không tai nạn phải mất một tiếng đồng hồ mới giải quyết xong, chiếc xe nhanh chóng về nhà, bà Doãn đỡ cô vào trong, anh thấy cô thì vội đi đến ôm lấy cô "Tiểu Khiết, em đi đâu vậy?"- "Này..này..cẩn thận đi, con bé đi chuẩn bị quà cho con đấy."Anh nhìn cô "Quà?"Bà Doãn gật đầu với cô, Tiểu Khiết e thẹn nói "Em mang thai rồi."- Thật sao? Tốt quá." Anh vui mừng nói rồi ôm chầm lấy Hân nói "Được rồi, chú đẹp trai, người vào nhà để chuẩn bị sinh nhật thôi."Anh mỉm cười hạnh phúc cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô rồi bế cô vào trong căn biệt thự sáng đèn, sáng nhất thành phố lúc này, nơi đây như thể chứa nhiều hạnh phúc nên mới trở nên như gia đình vui vẻ hạnh phúc bên nhau, họ đã cùng hứa với nhau đi đến cuối đời, sẽ có những sinh linh nhỏ bé chảy chung dòng máu với phúc đôi khi con người suy nghĩ nó là điều khó khăn nhưng thật dễ dàng, đôi khi nghĩ nó dễ dàng nhưng nó lại rất khó khăn.***THE END
Không biết các cậu thế nào, chứ tớ thì yêu cơ thể mình rất nhiều. Tớ có rất nhiều câu hỏi TẠI SAO về cơ thể của mình? Nếu cũng giống tớ thì các bạn hãy cùng đọc bộ sách này nhé. Tớ yêu cơ thể tớ - Tớ đến từ đâu nhỉ? Các cậu có bao giờ từng hỏi mẹ “Mẹ ơi, con đến từ đâu ạ? Con thử đoán xem! Con mọc từ cây ra đúng không ạ? Ồ không, con đâu phải quả táo. Vậy con chui từ trong đá ra ạ? Tất nhiên là không, con đâu phải Tôn Ngộ Không. Hay mẹ nhặt con từ ngoài đường về ạ? Chắc chắn là không rồi! Ha ha! Con đùa mẹ chút thôi. Con biết con là do mẹ sinh ra mà! Đúng rồi! Con là con vàng con bạc của mẹ! Thế con đến từ đâu hả mẹ? Nằm ngoan, mẹ sẽ kể các con nghe!” Không biết mẹ sẽ kể câu chuyện gì đây? À, hóa ra đó là câu chuyện về hành trình một em bé ra đời. Và hành trình ấy có tất cả trong cuốn Tớ yêu cơ thể tớ - Tớ đến từ đâu nhỉ? này này, nên cậu chỉ cần cầm cuốn sách lên và đọc thôi nào! Tớ yêu cơ thể tớ - Tớ đi du lịch cùng bé hạt gạo. Nghe tên chắc các bạn cũng đoán được trong cuốn này, tớ sẽ đồng hành cùng với những bé hạt gạo kể về câu chuyện của bạn ấy nhỉ. Sau khi đi vào cơ thể chúng ta, gạo hay các loại thức ăn khác sẽ đi đến đâu và quá trình hấp thụ như thế nào để hiểu tại sao chúng ta cần phải ăn mới lớn được đấy! Tớ yêu cơ thể tớ - Răng tớ bị lung lay. Tớ được mẹ bảo rằng mỗi chúng ta ai cũng đều phải thay răng 1 lần khi còn nhỏ nên tớ không còn còn cảm thấy quá sợ hãi khi mỗi lần răng bị lung lay nữa. Nhưng có rất nhiều bạn bị sâu răng, răng xấu do không làm vệ sinh răng sạch sẽ. Cuốn sách này sẽ giúp các bạn hình thành thói quen tốt hằng ngày đấy! Tớ yêu cơ thể tớ - Tớ thông minh nhất. Các bạn có biết não bộ con người hoạt động như thế nào không? Chúng mình ở độ tuổi nào thì não bộ phát triển nhanh nhất nhỉ? Cần ăn gì để thông minh hơn? Hãy đọc cuốn sách này sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng.....
Add bookmark Ảnh bìa Tác giả Nguyễn Thị Phương Thể loại Ngôn tìnhSắc Tình trạng Hoàn thành Số chương 71 Lượt đọc 12,572 Cập nhật 13/04/2021 Giới thiệu Vì muốn chứng thực một việc, Đàn Tiểu Khiết theo chỉ lời của một tin nhắn nặc danh, đi đến khách sạn kia, sau đó chính là cảnh tượng ghê tởm mà cả đời này chắc cô cũng không bao giờ quên được.. Người đàn ông cô yêu kia lại đang phản bội cô, đang cùng với một người khác trên giường. Đau đớn, phẫn hận, thất vọng đan xen, cô không thể nào chịu đựng được, bỏ chạy ra ngoài. Sau đó, cô gặp được anh, gặp được một người khiến đời cô thay đổi. Cô và anh, hai người hai số phận, lại hòa hợp với nhau...cả tâm hồn và thể xác. Advertisement
Trần Gia Kiệt cau mày nhìn Lý Nhiệm Kỳ'Buông tay cô ấy ra.'- 'Tôi nghĩ anh mới là người buông cô ấy ra.' Lý Nhiệm Kỳ Khiết cắn môi khó xử, người đàn ông ngốc này, cô đã đi trước, khóa máy cả ngày, giờ thì về lại công ty mà anh còn chưa hiểu sao?- 'Tiểu Khiết hay em chọn đi, em sẽ đi cùng với ai? Nhưng tốt nhất là em đừng làm anh thất vọng, anh sẽ không đảm bảo không có chuyện gì xảy ra đâu.'Tiểu Khiết giương mắt nhìn Lý Nhiệm Kỳ, anh ta rõ ràng đang làm khó cô. Trần Gia Kiệt đứng một bên mong đợi cô trả lời, nhìn vào ánh mắt ấy như có cả ngàn mũi kim đâm vào tim cô. Cô thấy đau quá, mệt mỏi cuối cùng, cô đẩy tay Trần Gia Kiệt ra, cố giữ cho giọng mình bình 'Trần tổng, xin anh buông tay ra, tôi còn có việc, tôi xin đi trước.'Lý Nhiệm Kỳ đứng một bên cười khẩy định dắt tay cô rời đi thì bị anh cản lại, anh nắm lấy cổ tay 'Hãy cho anh lí do.'Cô im lặng nhìn anh, Trần Gia Kiệt tức giận quát lên,- 'Lí do của em là gì, nói đi.'Tiểu Khiết mím môi, mãi mới thốt lên một câu'Tôi cảm thấy chơi chán rồi, đến lúc tôi nên quay về nơi bắt đầu.'- 'Nói dối, em nói dối.' Anh cố chấp 'Tôi không nói dối, những lời tôi nói đều là sự thật, xin anh hãy tự trọng buông tay tôi ra.'Trần Gia Kiệt cười'Xem ra đêm qua những gì chúng ta trải qua em đều cho là trò đùa.'Lý Nhiệm Kỳ một bên nghe được thì tức điên lên, hai tay nắm chặt lại, Tiểu Khiết sợ anh ta sẽ giận quá mất khôn nên vội 'Trần tổng, những gì anh nói tôi không hiểu. Tôi xin phép.'Nói rồi Lý Nhiệm Kỳ và cô đội mưa đi ra 'Đàn Tiểu Khiết, em nhất định sẽ hối hận vì quyết định này.' Trần Gia Kiệt nói hận sao? Cô sẽ không hối hận đâu, vì tương lai và sự nghiệp của anh, cô không cho phép bản thân mình hối hận, dù chỉ một giây cũng không đi rồi, anh thẫn thờ bước lên xe, cơn mưa bên ngoài làm cho cả người anh ướt nhẹp, lạnh ngắt nhưng không bằng tim anh lúc này. Chả trách sáng nay cô lại đi sớm như vậy, chả trách điện thoại cô không nghe, ngay cả việc chuyển về lại công ty anh cũng không biết, anh hiểu rồi, hiểu tất cả xe được nửa đoạn đường anh cảm thấy đầu đau kinh khủng, có lẽ cơn mưa vừa rồi, hoặc cũng có thể do tâm trạng mà bệnh anh lại tái phát. Một dòng chất lỏng lạnh ngắt chảy ra từ mũi anh, anh lục lọi tìm lọ thuốc, uống thuốc xong anh ngồi im tựa đầu vào ghế để nghỉ Nhiệm Kỳ đưa cô đến nhà mới, anh ta cùng cô đi 'Em đi nấu gì đó đi, anh đói rồi.'Cô im lặng không nói gì bước vào phòng bếp, bỗng điện thoại anh có người gọi 'Kỳ, em cảm thấy đau bụng quá, anh có thể đến đây được không?'Lý Nhiệm Kỳ cau mày, tắt máy khó xử nhìn Tiểu Khiết, vì bật loa to nên cô nghe thấy được. Cô ảm đạm 'Yên tâm, tôi sẽ không chạy đâu, anh cứ đến với cô ta đi'.Lý Nhiệm Kỳ cất điện thoại vào túi'Tốt nhất em nên dẹp ngay cái suy nghĩ đó.'Động tác của cô dừng lại, cô cười lạnh rồi bỏ đi vào phòng ngủ. Lý Nhiệm Kỳ nhìn cô rồi chần chừ rời đi, thật ra anh là để tâm đứa bé trong bụng Uông Nhã nên mới đến chỗ cô đêm, Trần Gia Kiệt chạy xe về khu nhà Cường Thịnh, khuôn mặt của anh bơ phờ vì cơn đau đầu chiều nay, anh không về nhà mình mà đi lên nhà nhà đã tắt đèn, anh đưa tay nhấn chuông cửa.'Binh boong...Binh boong..' Rất lâu sau vẫn chưa có tiếng động gì, anh nặng nề lấy điện thoại ra gọi cho cô.'Tinh..Tinh..Tinh..' Chiếc điện thoại trên đầu giường sáng lên, cô nhìn tên hiển thị trên màn hình mà lòng chua xót, cô nhớ anh quá, nhớ vòng tay anh, nhớ hơi thở của anh đến phát muốn được nghe giọng của anh, nhưng cô sợ bản thân mình sẽ mềm lòng mất. Không biết đã bỏ lỡ bao nhiêu cuộc cô mới nhấn nút 'Mở cửa cho anh.'Chính là giọng nói này, giọng nói trầm thấp quen thuộc, cô ôm lấy ngực mình, che đi tiếng nấc nghẹn của bản 'Tôi không có trong nhà, tôi đã chuyển đi rồi.'Anh nắm chặt điện thoại'Thái độ của em là sao, hãy cho anh lí do đi.'- 'Tôi đã nói, chơi chán rồi thì tôi nên trở về.'Anh không tin, vừa mới đêm qua cô vẫn ỉ lại, phụ thuộc vào anh như thế, vậy mà hôm nay điều gì đã khiến cô thay đổi đến 'Em nhất định phải như thế sao?'- 'Phải.' Cô trả đã vậy thì anh cũng sẽ kết thúc, không phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao? Anh trước giờ không phải là người thích níu kéo, huống hồ cô lại là người đề nghị dừng lại trước. Vậy được anh sẽ chiều theo ý của xuống nhà tắm rửa rồi ăn tối, cơn đau đầu vẫn hoành hành anh từ chiều đến giờ, nặng nhọc lấy một viên thuốc ra uống rồi anh ngủ thiếp đi tại ghế Khiết đau khổ khóc nấc lên, quyết định này làm tim cô đau quá, liệu cô có quyết định sai không? Có lẽ là không, mọi thứ vì anh đều sẽ Gia Kiệt, anh cố chấp như vậy em sẽ phải làm thế nào Nhiệm Kỳ lái xe đến nhà của Uông Nhã, căn nhà vẫn sáng đèn, anh xuống xe rồi đi vào nhà. Một vị bác sĩ đang ngồi đưa dụng cụ nghe đặt lên bụng cô 'Cô ấy sao rồi?' Anh đi đến hỏi bác sĩ trầm ngâm một lúc rồi nói'Thai nhi hơi yếu, cần giữ gìn sức khỏe, lại nói tâm trạng của sản phụ không tốt sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến đứa nhỏ.'Anh mím môi nhìn Uông Nhã, anh hiện tại cũng rất khó xử, anh đã giữ được Tiểu Khiết bên mình nhưng anh vẫn rất tham lam, vẫn muốn có cả đứa 'Để tôi đưa cho cô ấy thuốc bổ, mỗi ngày uống một lần là được. Cần giữ cho sản phụ tâm trạng tốt nhất thì mọi chuyện sẽ ổn.'Anh gật đầu, anh tiễn vị bác sĩ kia về, rồi quay trở lại ngồi cạnh Uông 'Cảm thấy trong người thế nào rồi?' Anh Nhã xoa bụng mình'Em đỡ hơn rồi, Kỳ, anh làm gì mà từ lúc em xuất viện anh không đến thăm em vậy? Chỉ có bác gái đến thôi.'Uông Nhã dạo này rất đắc chí, cô đã có được sự ưu ái của mẹ Lý, bà hay đến chỗ cô thăm cháu nội mà mỗi lần đến sẽ mang đồ ăn đến cho cô, nhưng điều cô ta phiền lòng nhất chính là Lý Nhiệm Kỳ không hề xuất hiện.
truyện cả cơ thể em tôi đều thích